Chiều cuối năm viếng mộ con - Thơ Nguyễn Ngọc Hạnh
05.10.2015
có điều gì ẩn sâu trong ngực
chiều cứ đi qua
chiều xuống chậm dần
tôi cùng với hoàng hôn
tím ngắt
ai rót vào đêm giọt lệ ly tan
ai rót vào tôi chén rượu tràn
uống thế nào đây
vơi nhớ thương
ai dán tiếng cười con tôi
rong rêu bia đá
lấp lánh hoàng hôn giữa nghĩa trang
ẩn ức điều gì trong đôi mắt con
mà ray rứt nỗi niềm trần thế
có điều gì như là dâu bể
mà lòng cha quặn thắt đến bao giờ
đêm cay xè
đêm tràn nước mắt
giữa đời này đâu thực đâu mơ
con cứ mãi rơi như giọt lệ
để nghìn trùng lấp lánh trang thơ...
N.N.H
Có thể bạn quan tâm
Chiếc khăn xanh trên cửa sổ - Truyện ngắn Đỗ Trung LaiNgày vội - Nguyễn Nho Thùy DươngXé bão – Thơ Nguyễn Thị Anh ĐàoSông Lô – Thơ Đinh Thị Như ThúyNgười may áo cưới - Văn TuấnNếu xứ sở dân ca không thấy biển? - Nguyễn Việt ChiếnThực trạng và những đặc trưng trong sinh hoạt tín ngưỡng, tôn giáo của ngư dân Đà Nẵng - Huỳnh Thạch HàNgày vắng – Thơ Nguyễn Minh HùngDư dật bất an - Tản văn Phạm Thị Hải DươngHai cô gái - Truyện ngắn của Trần Thu Hằng