Cánh hoa bay theo dọc chiều biên giới

04.07.2022
Phạm Quỳnh Loan
“Những cột mốc biên cương cờ lau kia thủy chung tập trận/ chẳng biết tự bao giờ tự khi nào/ và có trước loài người hay loài người có trước/ bám đất bám rừng nở trắng một miền quê”. Giàu chất tự sự và đẫm chất trữ tình, thơ Phạm Quỳnh Loan như cánh hoa lau lãng mạn miền biên giới, lưu giữ những ký ức văn hóa, thiên nhiên đặc sắc vùng Tây Bắc, và đôi khi như thứ bùa quyến rũ “Dải lụa mềm ngủ hoang ngực núi/ Mắc pém dậy thì rưng rức heo may” hay chất men ủ ấm nghiêng ngả lòng người: “Rượu sơn tra say theo câu hát/ nếp mới thơm môi/ thu về cổ tích/ mắc khén căng mùa Tây Bắc phơi mây…”

Cánh hoa bay theo dọc chiều biên giới

Tranh của họa sĩ Hoàng A Sáng

BUỘC CHỈ CỔ TAY

 

Vách núi thẳng buộc cây rừng mọc thẳng

Chín bậc cầu thang chấm lửng dấu chân người

Chỉ đỏ cổ tay sợi tơ trời buộc vía

 

Vẫn đây nguyên chín sợi

Buộc qua mùa heo may

 

MẮC KHÉN MÙA TÂY BẮC

 

Nắng tãi mềm cơn, cốm chớm hương

lắc thắc ngâu ngủ gầy trên cỏ

em nghe sáng nay chim lạ hát tình ca mùa thu

vọng đá núi

suối Nậm Thia hiền hơn

mặt trời hiền hơn

và gió…

 

Có lời yêu cất lên từ lá

cầu thang nghiêng chín bậc Mường Lò

tiếng chọc sàn heo may thổn thức

lỗi nhịp xòe mắt thổ cẩm găm nhau

găm bao mùa thu trước…

 

Rượu sơn tra say theo câu hát

nếp mới thơm môi

thu về cổ tích

mắc khén căng mùa Tây Bắc phơi mây…

 

BÙA TÂY BẮC

 

Dải lụa mềm ngủ hoang ngực núi

Mắc pém* dậy thì rưng rức heo may

Rưng rức cạp váy xanh trong đêm xòe ngũ sắc

 

Hoa ban trắng trời

Mắc pém bỏ bùa yêu

________

* Mắc pém: Cúc áo cỏm của người con gái Thái

 

NHỮNG BÔNG CỎ

 

Những bông cỏ như mây bay về núi

trắng trinh nguyên hoang hoải vắt ngang trời

tuổi mười lăm lần chúng mình trốn học

trắng áo học trò thơm thoảng hương bay…

 

Chim cắc ca còn ngược gió miền Tây?

cỏ vẫn cỏ

hoàng hôn lưng lửng tím

cánh hoa bay theo dọc chiều biên giới

theo giấc mơ hay sắc chàm dệt chàng trai thổ cẩm

găm vào vách đá

găm vào thung sâu

găm vào cả những chênh vênh lịch sử…

 

Những cột mốc biên cương cờ lau kia thủy chung tập trận

chẳng biết tự bao giờ

tự khi nào

và có trước loài người hay loài người có trước

bám đất bám rừng nở trắng một miền quê

 

ĐI TÌM MẶT TRỜI

(tặng Oanh)

 

Người đàn bà

lật từng mắt cỏ

tát cạn đêm đen lẩn mình trong giông gió

chân trần trầy trật Bắc Nam

vốc đất cao nguyên đỏ hoen đáy mắt

chị đi…

 

Hây hẩy xuân

quên đi cả phấn son soi gương và chải tóc

đánh trống công đường

nuốt ngược nước vào trong

cạn kiệt

bập dầm

vắt giọt mồ hôi rã đông viết tên con trong nhạt nhòa sương khói

búp lá non rơi

chị đi tìm mặt trời…

 

Rạn vết chân khô

tháng ngày khất thực

lầm lũi

bơ phờ

sáng pleiku chiều ga Hàng Cỏ

bánh sắt con tàu tứa máu đường ray

cửa công đường

khép

mở…

 

VIẾT CHO NGÀY SINH NHẬT

 

Muồng Hoàng Yến nhả vàng ngực gió

Osaka đỏ mắt Hà Thành

hồ Hòa Bình bỗng nay không sóng

ngõ chợ quen khẩu trang kín mặt người

 

Tháng sáu rồi anh

tháng sáu nắng

tháng sáu mưa

tháng sáu sinh em đứa con gái dở mưa dở nắng

tháng sáu khẩu trang covid cách ly…

 

Sẽ không buồn đâu anh

bởi em cất những ngày xa nhau trên vòm lá

cất nỗi nhớ trong màu xanh của gió

gió ru em và lá hát đêm về…

 

Sẽ không buồn đâu anh cách ly là cần thiết

bởi cuộc chiến này kẻ thù giấu mặt

tốc độ lây lan

biến chủng mới trá hình…

nhìn phía trời Mỹ, Âu… để biết mình hạnh phúc

nhìn sông Hằng để chắt giọt nhớ mong

 

Sẽ không buồn đâu anh

khi ngày mai thức dậy

em tự cắm bình hoa cho mình ngày sinh nhật

loài hoa sớt sương đêm từ mạch nguồn đá núi

và đỏ trời tháng sáu để tin yêu

 

Viết cho ngày sinh nhật mùa Covid Hà Nội 14.6.2021

 

GỬI SÔNG THƯƠNG

 

Viết gì đây khi bình minh vừa thức

Tia sáng mở ngày phấp phỏng những bản tin

Những F0, F1, cách ly…

Những con số nhân lên theo cấp số

 

Thế giới đảo chao bởi vòng xoáy loài siêu vi bé nhỏ

Biến thể Ấn, Anh, Brazil… và có thể nhiều nhiều hơn thế

Quặn thắt Sông Hằng xác người sấp mặt

Họ đã chết vì đâu? Ai biết…

Linh thiêng ơi sao chưa cứu dân lành?

 

Viết gì đây khi Bắc Giang bỏng rát

Chiến sỹ tuyến đầu tắm mồ hôi phòng hộ

Em bé chào đời kín mặt khẩu trang…

 

Sáng nay

nhìn đoàn xe tình nguyện ngược sông Thương và em đã khóc

Nước mắt em hay nước của muôn loài?

Y bác sĩ, sinh viên, quân đội

rồi chàng trai Đà Lạt, Quảng Bình…

Mỗi bản tin như một lời thách thức

Corona đang bỡn cợt con người?

 

Sóng gió rồi qua

mùa khẩu trang sẽ hết

Em tin…

Chúng mình lại mỉm cười theo mây bay về núi

Không truy vết khoanh vùng

và sông Thương lại hát…

(vanvn.vn)