Về sông thiêng – Thơ Nguyễn Văn Tám
15.10.2018
“Ơi bài hát ngày xưa bên vườn cam vườn ổi
Chẳng bao giờ có một thế hệ sông Đáy thứ hai”
Ngày đi sông Đáy trắng đôi bờ
Dùng dằng lay lắt tuổi ấu thơ
Bên bồi bên lở một dòng chảy
Nuôi suốt đời tôi những giấc mơ

Bây giờ tóc bạc về sông Đáy
Hết đứng lại ngồi nhớ đến sông
Sông lặn vào đất khô kiệt nước
Sông bỏ đi rồi, tôi đứng trông
Bao đứa ra đi từ dòng sông
Dâng hiến trọn đời những chiến công
Bao đứa lặng lẽ khuất vào đất
Nhập lại vào sông - mạch nước trong!
- Đời sông chỉ sống bấy nhiêu thôi?
- Đời sông cũng ngắn như kiếp người?
Luân hồi hóa kiếp tan vào đất
Sông sống trên đời cho chúng tôi?
Bước chân chầm chậm về sông thiêng
Thấp thoáng dáng sông hiện trăm miền
Tôi về ngơ ngẩn bên sông Đáy
Trắng bạc cuối trời – dòng sông thiêng!
N.V.T
Có thể bạn quan tâm
Nhớ dáng cha ngồi – Tản văn Nguyễn Ngọc Lợi Chút nồng nàn đã cạn - Thơ Ngân VịnhTiếng tiêu người câm - Diệu PhúcNhư áng mây bay – Thơ Thùy DươngGhi nhận từ một cuộc thi phương án kiến trúc - Bùi Văn TiếngTết Trung thu - Huỳnh Thạch HàÔng Trung Làng Mực – Thanh QuếVăn hoá, nhìn từ góc độ phát triển thành phố - Lê Hồng NhuậnCơn nóng – Thơ Ngân VịnhChùm thơ của Trần Phương Kỳ