Vá nửa trăng khuya – Thơ Trần Hồng Xuân
07.05.2017
Đêm ngồỉ vá nửa trăng khuya
Kịp soi vầng sáng người xa xưa về
Vá luôn nửa mảnh duyên thề
Ai quên bỏ lại ven đê chạnh lòng!
Mùa lên thả gió buồn trông
Thương con diều vướng... chiều không tay rời
Chùng căng sợi nhớ đầy vơi
Đừng ai nhắc lại để rồi thoáng bay
Đẩm chiều ướt mắt tôi cay
Chợt quên, chợt nhớ bàn tay xưa cầm
Tôi đem vá mảnh tim bầm
Vá mùa dang dở âm thầm nhớ ai.
T.H.X
Có thể bạn quan tâm
Gửi một người đàn bà xấu sốLời nhắn gửi từ biển - Bùi Công MinhChiều Hồng Lĩnh - Thơ Ngân VịnhNhư vết cắt không nguôi – Thơ Hồng HạnhKhai thác tiềm năng du lịch quận Liên Chiểu thành phố Đà Nẵng - Huỳnh Thạch HàTâm sự với thần Kim Quy – Thơ Hồng ThiệnĐiều bí ẩn trái tim - Thơ Nguyễn Thị Anh ĐàoKhi thế giới mở ra – Thơ của Thanh quếBức tranh thiên nhiên - Thơ Ngân Vịnhmột lần thôi - Nguyễn nhã Tiên