Chiều Vu Gia - Thơ Nguyễn Văn Tám
19.01.2017
Không có bạn nằm đây
Mình không về Đại Lộc
Mượt mà xanh ruộng bắp
Phù sa hồng chân mây
Vu Gia chảy từ đâu
Đi qua bao vùng đất
Bồn chồn tiếng chim hót
Chao nghiêng một khoảng trời
Chiều ấy bạn không về
Cùng hai người lính trẻ
Phía bờ sông súng nổ
Giá bạn chờ hoàng hôn…
Tất cả chỉ vậy thôi
Một buổi chiều nghiệt ngã
Bạn đi xa, xa mãi
Vu Gia ơi, Vu Gia!
Tôi gọi tên dòng sông
Mà lòng đau muối xát
Tôi gọi tên bạn tôi
Ngậm ngùi trong nước mắt
Dòng sông mang phù sa
Cháy lên hoàng hôn đỏ
Vuông đất bạn giữa trời
Phù sa loang cuối bãi!
N.V.T
Có thể bạn quan tâm
Tuồng - không chỉ là nghệ thuật sân khấu - Hồ Trung TúÝ nghĩa của những mô-típ trang trí trên đình, miếu ở Đà Nẵng - Đinh Thị TrangChạm dấu chân xuân – Thơ Nguyễn Hoàng SaCó một chiều Vũng Rô – Thơ Lê Anh DũngMẹ Tổ Quốc - Phạm Thị Phương ThảoVạt cải hình chữ nhật - Nguyễn Thị Anh ĐàoTiếng đêm – Thơ Nguyễn Nho Thùy DươngTrước biến – Thơ Nguyễn Ngọc HàĐà Lạt - Thơ Trần Hữu DũngThời xưa gió thổi về - Thơ Nguyễn Nhã Tiên