Sương khói sông Lô - Thơ Đinh Thị Như Thúy
18.03.2015
Bạn viết về sương về khói
Nhắc tôi nhớ nhiều sông Lô
Một chiều dừng chân mà ngỡ
Khói sương bạc trắng đôi bờ
Sương ở trên trời rơi xuống
Khói từ mặt đất bay lên
Người đi ừ thì va vấp
Khói sương làm mắt ướt mềm
Ừ thì đưa tay mà nắm
Giữ hoài sương khói sông Lô
Mai ngày về xa phố nhớ
Ơi sương ơi khói bơ phờ
Sông Lô vẫn trôi lừng lững
Lêu bêu dăm vạt bọt bèo
Kể chi nào sương nào khói
Nào người kinh ngạc ngó theo
Đ.T.N.T
Có thể bạn quan tâm
Giấc mơ của một gã say - Truyện ngắn Vũ Thị Huyền TrangNgười đàn bà khóc cười cùng mưa – Thơ của Thương HuyềnBị bỏ quên - Đinh Lê VũNhững “ nghệ sĩ thổ mộ” Hội An - Nguyễn Nhã TiênNon Nước Đà Nẵng...- Nguyễn Ngọc PhúVề Liên Chiểu,nghe em…Thơ Lê Huy HạnhMàu sắc trong văn chương - Huỳnh Văn HoaĐợi – Thơ Phạm Thi NhungQuán Đa – Truyện Võ Lê Thục Nhàn Thí dụ - Thơ Cẩm Lệ