Sương khói sông Lô - Thơ Đinh Thị Như Thúy
18.03.2015
Bạn viết về sương về khói
Nhắc tôi nhớ nhiều sông Lô
Một chiều dừng chân mà ngỡ
Khói sương bạc trắng đôi bờ
Sương ở trên trời rơi xuống
Khói từ mặt đất bay lên
Người đi ừ thì va vấp
Khói sương làm mắt ướt mềm
Ừ thì đưa tay mà nắm
Giữ hoài sương khói sông Lô
Mai ngày về xa phố nhớ
Ơi sương ơi khói bơ phờ
Sông Lô vẫn trôi lừng lững
Lêu bêu dăm vạt bọt bèo
Kể chi nào sương nào khói
Nào người kinh ngạc ngó theo
Đ.T.N.T
Có thể bạn quan tâm
Con rùa tai đỏ - Truyện ngắn Lê Sĩ ĐồngQuảng bá tác phẩm - Vấn đề của Đại hội lần thứ IX Liên hiệp các Hội Văn học - Nghệ thuật thành phố - Bùi Văn TiếngNgồi với cơn mưa – Thơ Mai Hữu PhướcTuyến đường sắt Đà Nẵng - Hội An trong lịch sử - Vũ Hoài An Trương Đăng Dung từ đời sống qua khoa học đến nghệ thuật – Nguyễn Thanh TuấnChùm thơ Nguyễn Nho KhiêmChiếc phao cứu sinh – Truyện ngắn Trần Thùy MaiTôi - Người Đà Nẵng - Thơ Nguyễn Văn TámNày đốm lửa – Thơ Nguyễn Thị Anh ĐàoVáy cưới của cô dâu - Dill McLan