Sương khói sông Lô - Thơ Đinh Thị Như Thúy
18.03.2015
Bạn viết về sương về khói
Nhắc tôi nhớ nhiều sông Lô
Một chiều dừng chân mà ngỡ
Khói sương bạc trắng đôi bờ
Sương ở trên trời rơi xuống
Khói từ mặt đất bay lên
Người đi ừ thì va vấp
Khói sương làm mắt ướt mềm
Ừ thì đưa tay mà nắm
Giữ hoài sương khói sông Lô
Mai ngày về xa phố nhớ
Ơi sương ơi khói bơ phờ
Sông Lô vẫn trôi lừng lững
Lêu bêu dăm vạt bọt bèo
Kể chi nào sương nào khói
Nào người kinh ngạc ngó theo
Đ.T.N.T
Có thể bạn quan tâm
Về Đà Nẵng - Trần Trúc TâmLá đơn tình nguyện – Truyện ngắn của Chu Cẩm Phong Lời liệt sĩ khuyết danh - Thơ Quốc LongKết thúc có hậu - Truyện ngắn Vị TĩnhSoi chung gương mặt đàn bà - Truyện ngắn Nhụy NguyênMơ - Thơ Đoàn Minh ChâuNhà ở của ngư dân ven biển Đà Nẵng xưa - Ngoc GiaoỪ thì em cứ xa - Thơ Ngân VịnhVẫn những chân trời – Thơ Trần Kim HoaNguyên quán – Thơ Lê Anh Dũng