Sông Lô – Thơ Đinh Thị Như Thúy
10.08.2015
Bạn viết về sương về khói
Nhắc tôi nhớ nhiều sông Lô
Một chiều dừng chân mà ngỡ
Khói sương bạc trắng đôi bờ
Sương ở trên trời rơi xuống
Khói từ mặt đất bay lên
Người đi ừ thì va vấp
Khói sương làm mắt ướt mềm
Ừ thì đưa tay mà nắm
Giữ hoài sương khói sông Lô
Mai ngày về xa phố nhớ
Ơi sương ơi khói bơ phờ
Sông Lô vẫn trôi lừng lững
Lêu bêu dăm vạt bọt bèo
Kể chi nào sương nào khói
Nào người kinh ngạc ngó theo
Đ.T.N.T
Có thể bạn quan tâm
Mộ giữa hư vô – Thơ Nguyễn Hoàng SaTrà nguội - Truyện ngắn Nguyễn Thị LuyếnMột thời má đỏ - Nguyễn Chu NhạcGiấc mơ-Thơ Nguyễn Ngọc HạnhĐông - Truyện ngắn Võ Thanh Nhật AnhMong manh phận người - Hồ LoanNhà văn Vũ Hạnh (1926 – 2021)Nhớ nhà thơ Thu BồnQuảng bá tác phẩm văn học thời công nghệ số - Đinh Thị Như ThúyMặn mà cái duyên vè Quảng –sênh sứa - Trương Đình Quang