Một chiều Đà Nẵng - Tạ Hoàng Tú
03.07.2020
Này bãi cát
Dưới nắng chiều lấp lánh
Này Sông Hàn
Lãng mạn những đêm trăng
Kia bãi Tiên Sa
Chiều hoàng hôn rực đỏ
Đây những cây cầu
Ai bắc ngang sông...
Em hỏi anh
Về màu xanh của biển
Về chuyện tình
Đôi lứa yêu nhau
Chiều in bóng
Chiếc cầu quay thế kỷ
Ai bồi hồi
Bên chén rượu nồng cay
Đứng trước anh
Lòng em như trẻ nhỏ
Hỏi thật nhiều
Câu chuyện quá xa xôi
Em kiêu hãnh
Đi trong lòng Phố Cổ
Được ngắm nhìn
Muôn sắc ánh sao rơi...
Nếp nhà cổ
Có bao câu chuyện cổ
Những con đường
Sống mãi với thời gian
Tiếng đàn ai
Góc phố mơ màng
Như nỗi nhớ
Ngàn năm xa cách
Tạm biệt nhé
Dòng sông mơ ước
Chẳng biết đêm nay
Trăng sáng phương nào
Để tiếng sóng
Ngàn lời giục bước
Mai xa rồi
Nỗi nhớ có về theo...
T.H.T
(Tạp chí Non Nước số 269)
Có thể bạn quan tâm
Người đàn bà đẹp đi đâu? - Mai Hữu PhướcĐêm qua chớp bể...(*) – Thơ Đinh Thị Như ThúyVắng em mùa này biển có buồn không?- Thơ Nguyễn Thị BìnhThơ Ngân VịnhRừng Ô Rô – Thơ Ngân VịnhNgười đàn bà mơ - Thơ Đoàn Minh ChâuCho em tựa vào anh – Thơ Lê Huy HạnhHai lúa và tôi, và vợ - Truyện ngắn Nguyễn Thị Thu SươngNghề biển của ngư dân Đà Nẵng qua ca dao, tục ngữ về lao động - Huỳnh Thạch HàNhảy và múa – Trần Nhã Thụy