Nỗi nhớ Sơn Trà - Nguyễn Hoa
09.05.2014
....
Đó là nước tôi uống
hạt gạo tôi ăn
nụ cười, ánh mắt người dân vừa giải phóng
ong óng ánh sáng!
Đó là hy vọng
tôi tiếp nhận không nguôi
của người với người
giống như bà con ở đồng chiêm quê nhà…
Nắng, gió, mưa
và cát…
Tôi đã nhận như tôi đã nhận bùn đất
đồng chiêm quê nhà…
Bán đảo Sơn Trà
dưới mái tôn ngày vừa giải phóng!
Đó là nước tôi uống
hạt gạo tôi ăn
nụ cười, ánh mắt người dân vừa giải phóng
ong óng ánh sáng!
Đó là hy vọng
tôi tiếp nhận không nguôi
của người với người
giống như bà con ở đồng chiêm quê nhà…
Bán đảo Sơn Trà
trên mọi ngả đường vừa giải phóng.
Còn bây giờ là nỗi nhớ Sơn Trà khua như sóng động
trên trang giấy của tôi khi nhắc tới miền Trung!
N.H.
Có thể bạn quan tâm
Sắc Sen cuối hạ - Tản văn Lam HạGiấc mơ-Thơ Nguyễn Ngọc HạnhThưa thầy - Thơ Hữu ThỉnhNỗi thu dịu dàng – Thơ của Đoàn Ngọc Thu Giai thoại hò khoan - Đinh Thị HựuSau chiến tranh con sẽ về - Thơ Thanh QuếVạt cải hình chữ nhật - Nguyễn Thị Anh ĐàoNửa lời ca dao – Thơ Tất LâmThét vào không gian – Thơ Bùi Mỹ HồngMèo trong mưa - Truyện ngắn Ernest Hemingway (Mỹ)