Ngày trôi không biết nữa - Trần Trình Lãm
11.09.2019
Đã thôi chiều mây tan
Đã xanh ngày
quá cũ
Ta thuở ấy chờ mong
Ta thuở nào
ngờ nghệch
Trên đường người chậm chạp
Theo nhau
cuộc hẹn hò
Đời như không nhàu nhạt
Người như không
chia lìa
Nụ cười vun vén mãi
Hơi thở
chùng môi nhau
Ta như trong cuộc rượu
Nói toàn lời đâu đâu
Giờ thi không ai bảo
Người quên người
rất lâu
Giờ thì không ai hỏi
Trời sao chói
trên đầu
Ta là con lật đật
Lắc lư
bên thềm đời
Ngày trôi không biết nữa
Người về đâu
về đâu ./.
T.T.L
Có thể bạn quan tâm
Người sót lại của rừng cười - Truyện Võ Thị HảoThơ Vạn Lộc Nhặt nắng - Nguyễn Nho Thùy DươngChiều Sài Gòn – Thơ Mai Hữu Phước Giọt ngâu - Nguyễn Thị Anh ĐàoNgẫu hứng với Thu Bồn - Nguyễn Nhã TiênAnh và em cùng già – Thơ Thanh QuếGửi con yêu, từ Hoàng Sa - Mai Thanh Hải Một khúc đàn cầm... - Truyện ngắn Nguyễn Ngọc PhúMột chuyến đi Lào – Ký sự Bùi Văn Tiếng