Mẹ vẫn chờ con – Thơ Võ Duy Hòa
15.08.2018
Cứ mỗi độ vào những ngày giáp tết
Mẹ lại vào ra chờ đón con về
Tết qua đi rồi chia tay bịn rịn
Dẫu mẹ cười nhưng khóe mắt rưng rưng.
Chốn thị thành nơi phồn hoa đô hội
Nhớ nắng chiều đổ bóng dọc góc sân
Giậu cúc tần ngát xanh quanh lối ngõ
Mẹ chờ con đau đáu cạnh hiên nhà.
Mồ hôi rơi lặn vào cùng nước mắt
Thành sữa nuôi con đằng đẵng tháng ngày
Mẹ mong ngóng bước con đi chập chững
Chờ tiếng con bập bẹ gọi mẹ ơi.
Mẹ đợi con những mùa đông se sắt
Bao mùa hè khét cháy xám bờ vai
Lưng mẹ còng theo mỗi mùa lá rụng
Vẫn chờ con bên gốc gạo đầu làng.
V.D.H
Có thể bạn quan tâm
Ngôi nhà xinh đẹp – Truyện Nguyễn Thanh TuấnDáng hạ quê xưa - Đào Quang BắcMưa gió cuộc đời... - Truyện ngắn PHAN NGỌC DIỄM HÂNGiếng Tiên - Truyện ngắn Vũ Trường AnhVới mùa thu Hà Nội – Thơ Bùi Công Minh Ấm dấu chân xưa – Thơ Nguyễn Hoàng SaVai trò của sông Cổ Cò với thương cảng Đà Nẵng - Hội An trong lịch sử - Vũ Hoài AnNgân sáo trúc ngàn năm...Thơ của Lê Huy HạnhBồ câu nhỏ bên giáo đường xưa - Vũ Ngọc GiaoNhững dòng sông không bao giờ ngủ - Lương Đình Khoa