Mang mang – Thơ Nguyễn Thanh Kim
14.10.2017
Gối chồng báo cũ
ngẫm ngợi trước sau
thức ròng khó ngủ
Nỗi mình lận đận
thị thành chen chân
Nỗi mình trắc trở
nhịp chèo phân vân
Thơ đôi vần gió
nặng nhẹ tay cầm
Lượng người như bể
tình người mang mang.
N.T.K
Có thể bạn quan tâm
Đất gọi – Thơ Nguyễn Hoàng SaThơ và Tôi – thơ Nguyễn Văn TámTiếng gọi ban mai – Thơ Thuận TìnhCon rùa tai đỏ - Truyện ngắn Lê Sĩ ĐồngNhững cơn mưa không hẹn trước mùa - Trần Trình LãmMặn mà cái duyên vè Quảng –sênh sứa - Trương Đình Quang Chấm hỏi lãng quên – Thơ Nguyễn Thị Anh ĐàoTrước mặt hồ - Thơ Nguyễn Nho Thùy DươngNgười vẽ trời ở phía đằng Tây - Bùi Việt PhươngBóng một người - Thơ Ngân Vịnh