Mang mang – Thơ Nguyễn Thanh Kim
14.10.2017
                
            Gối chồng báo cũ
ngẫm ngợi trước sau
thức ròng khó ngủ
Nỗi mình lận đận
thị thành chen chân
Nỗi mình trắc trở
nhịp chèo phân vân

Thơ đôi vần gió
nặng nhẹ tay cầm
Lượng người như bể
tình người mang mang.
N.T.K
Có thể bạn quan tâm
                Mùa này gió núi - Nguyễn HiệpTiềm năng, giải pháp phát triển du lịch sông Cu Đê - Huỳnh Thạch HàCó nhiều khi - Lê Huy HạnhTôi với tôi xung khắc - Thơ  Thanh QuếXem đánh bạc ở Casino - Thơ Bùi Công MinhCảm ơn – Truyện ngắn Thanh Quế Người chăn dê ở thung lũng cỏ-Truyện ngắn của Đỗ Kim CuôngTản văn Phạm Thị Ngọc ThanhĐêm trong rừng quế - Truyện ngắn của Thái Bá LợiLãng mạn cùng Tây Bắc - Nguyễn Nhã Tiên