Khoảnh khắc - Thơ Đinh Thị Như Thúy
25.02.2016
Một mình với bóng đêm
Tôi nghe tôi nồng nàn hơi thở
Tôi cảm nhận
nỗi buồn là một phần không thể thiếu
của cuộc đời tôi
Một mình với bóng đêm
Tôi đọc tình yêu anh
Những câu thơ rụt rè
bủa vây tôi như lưới
đưa tôi bay lên bầu trời đầy sao và lửa
Một mình với bóng đêm
Vụng về đếm tiếng chuông ngân trong ngực
Tôi ngoảnh tìm tôi của ngày đã mất
Đ.T.N.T
Có thể bạn quan tâm
Chim ngụ cư cửa rừng Cây Mít - Truyện ngắn Nguyễn ThanhĐất - Đình NghiĐêm ở Trường Sa – Thơ Hữu NhượngĐợi chờ - Nguyễn Nho KhiêmTrước nhà em sông Vu Gia – Thơ Thanh QuếĐêm hợp hôn làng quê – Thơ Ngân VịnhVi vút cánh diều - Lê Huy HạnhĐường về nẻo thiền - Truyện ngắn Hoàng Công DanhKhát sống - Võ Thu HuệHuyễn hoặc – Thơ Nguyễn Thị Anh Đào