Khoảnh khắc - Thơ Đinh Thị Như Thúy
25.02.2016
Một mình với bóng đêm
Tôi nghe tôi nồng nàn hơi thở
Tôi cảm nhận
nỗi buồn là một phần không thể thiếu
của cuộc đời tôi
Một mình với bóng đêm
Tôi đọc tình yêu anh
Những câu thơ rụt rè
bủa vây tôi như lưới
đưa tôi bay lên bầu trời đầy sao và lửa
Một mình với bóng đêm
Vụng về đếm tiếng chuông ngân trong ngực
Tôi ngoảnh tìm tôi của ngày đã mất
Đ.T.N.T
Có thể bạn quan tâm
Khi những con thuyền đi biển – Thơ Ngân VịnhCơn nóng – Thơ Ngân Vịnh“Hai mươi bài thơ tình và một bản Tuyệt vọng ca” của Pablo NerudaÔng già nhân hậu kể chuyện cho các em – Thanh Quế Lễ hội mùa xuân - Truyện ngắn Vũ Thị Huyền TrangLít, người gác chắn can đảm - Truyện ngắn Ma Văn KhángChạm phải hòa Bắc - Trần Trình LãmKhông thể ngày mai – Thơ Thanh QuếNgày xưa cha tôi kể - Thơ Nguyễn Văn TámTrò chơi ngày Tết của người dân xứ Quảng - Huỳnh Thạch Hà