Ấm dấu chân xưa – Thơ Nguyễn Hoàng Sa
09.07.2018
Ôm vào sợi nhớ trong tay
Cột chân chiều vội trói ngày xuân rơi
Thương con én lẻ cuối trời
Chở màu đông ướt về phơi mái làng
Tháng Giêng hoa cải trổ vàng
Ai ngồi lượm hạt thời gian đếm mùa
Cầu quê thắc thỏm đường mưa
Dìu nhau vịn sớm níu trưa qua bờ
Lỗi mùa lạc dấu ngây thơ
Ngày không trở lại héo bờ sương đêm
Hoa xoan rụng tím hiên thềm
Lặng thầm hái gió chằm lên nỗi mình
Lời xanh cây cỏ tự tình
Ngẩn ngơ mình giẫm bóng mình dưới mưa
Đất còn ấm dấu chân xưa!...
N.H.S
Có thể bạn quan tâm
Đi trong đêm mưa Huế – Thơ Thanh QuếBờ xanh cỏ hát - Phong HânCô nhóc mùa đông-Truyện ngắn của Nguyễn Quốc Việt Rừng Trà My thời chống Mỹ - Phan Thị Phi PhiVề thăm nội - Thơ Nguyễn Nho Thùy Dương Hình tượng lợn trong các nền văn hóa - Ngọc Giao“Làm người tử tế, Dễ không?” – Bùi Văn TiếngMùa thu lá đổ nước chìm – Thơ Bùi Mỹ HồngLặng đứng bên cầu – Thơ của Nguyễn Văn TuấnDấu hỏi ngày xưa – Thơ Nguyên Thi