Đưa người – Thơ Ngân Vịnh
21.03.2019
Đưa người mà lại không đưa
Nhớ thương xa lắc ngày xưa nghe gần
lại mùa hoa cải vàng sân
phù sa lấm láp bưóc chân quản gì
Đưa người mà người không đi
Còn chi sông rộng, còn chi tháng ngày
ngả nào rủi, ngả nào may
con đò vẫn nhánh sông gầy thả neo

Đưa người chẳng có người theo
Bông lau phờ phạc dặm đèo chia đôi
ngoảnh sau ngoảnh trước mình tôi
vầng trăng chưa mọc chỗ ngồi mù sương.
N.V
Có thể bạn quan tâm
Mơ dã quỳ - Thơ Đinh Thị Như ThúyNhư là cổ tích – Truyện Bùi Hải LyGió Truyện Ý NhiMùa thu khác - Thanh QuếGiấc mơ – Truyện Ngô Phan LưuĐình Nại Hiên Đông - Lê VănLời ru về giọt sương – Thơ Nguyễn Nho Thùy DươngThì em cứ nói đi…-Thơ Lê Huy HạnhNhư vết cắt không nguôi – Thơ Hồng HạnhLời nhắn gởi – Truyện ngắn Trần Trung Yên