Đưa người – Thơ Ngân Vịnh
21.03.2019
Đưa người mà lại không đưa
Nhớ thương xa lắc ngày xưa nghe gần
lại mùa hoa cải vàng sân
phù sa lấm láp bưóc chân quản gì
Đưa người mà người không đi
Còn chi sông rộng, còn chi tháng ngày
ngả nào rủi, ngả nào may
con đò vẫn nhánh sông gầy thả neo
Đưa người chẳng có người theo
Bông lau phờ phạc dặm đèo chia đôi
ngoảnh sau ngoảnh trước mình tôi
vầng trăng chưa mọc chỗ ngồi mù sương.
N.V
Có thể bạn quan tâm
Váy cưới của cô dâu - Dill McLanHuyền thoại buổi chiều xanh – Thơ Phan Bùi Bảo ThiKhói trắng - Lê QuânBâng khuâng phố cổ - Thơ của Mai Hữu PhướcChiều quê ngày mùa – Thơ Tất ThắngKhoảnh khắc với Hoàng thành – Thơ Nguyễn Nhã TiênKết thúc có hậu - Truyện ngắn Vị TĩnhTín ngưỡng thờ Ngũ Hành ở Đà Nẵng - Đinh Thị TrangTrước biến – Thơ Nguyễn Ngọc HàMùa cỏ hồng trên phố - Tản văn Nguyễn Thị Anh Đào