Hạ Long – Thơ Bùi Công Minh
05.01.2018
Giăng giăng một dải núi liền
Bức tường đá dựng chắn thuyền anh đi
Kín bưng như chẳng có gì
Lạ cho nẻo lối cứ đi vô cùng
Mới hay khép lại bên trong
Là xôn xao biển, là mênh mông trời.

Lạ lùng thế Hạ Long ơi
Núi giăng như có cuộc đời bên trong
Nỗi riêng e ấp trong lòng
Yêu nhau mới hiểu mênh mông hồn người
II
Đảo nhô lên tựa nụ sen
Vạn nghìn năm vẫn còn nguyên sắc hồng
Thoảng nghe dìu dịu hương thầm
Thuyền như chao giữa say nồng hương em
Hoàng hôn vụt ngồi sao lên
Trời đêm rắc nhụy xuống thềm Hạ Long.
III
Màn mưa giăng phủ Hạ Long
Biển trong mưa dâng mênh mông bầu trời
Lang thang đi trong mưa rơi
Chỉ thương trái núi lẻ loi một mình
Nhớ em xa cách nơi anh
Lòng như con sóng chòng chành nước mây.
B.C.M
Có thể bạn quan tâm
Ẩn số - Truyện ngắn Hà DầnMón quà đắt giá - Truyện ngắn Bùi Đê YênĐi Thoáng Qua Chiều - thơ Mai Hữu Phước Cánh đồng mắt mẹ - Thơ Thanh VânCát chảy - Truyện ngắn Sơn TrầnThấy hiu hiu gió thì hay…Anh về - Bùi Văn TiếngCầu quay miền nhớ - Truyện Đinh Quỳnh NhưNgõ hoa vàng - Tạp bút Phạm Thị Ngọc ThanhCon đường tôi qua – Thơ Bùi Mỹ HồngTrái tim tôi đặt ở Hoàng Sa, Trường Sa - Trần Thị Thắng