Cõi riêng nhạc Trịnh – Thơ Võ Duy Hòa
06.09.2018
Phiêu diêu cùng chiếc ghế mây
Một cây đàn với ngất ngây tơ lòng
Dặm trường nếm trải long đong
Vờn theo mây gió ngóng mong bóng hồng
Vẳng lên tiếng vọng hư không
Từ trong cát bụi mênh mông suối đàn
Lặng trong câu hát chứa chan
Còn riêng mãi mãi miên man cõi tình.
V.D.H
Có thể bạn quan tâm
Mảnh ghép thâm tình – Truyện ngắn Huỳnh MaiChiều Ngũ Hành Sơn - Thơ Mai Hữu PhướcNàng, hắn và con chuột - Truyện ngắn Sơn TrầnNói chuyện một mình – Thơ Nguyễn Văn TámMột ngày với Đà Nẵng thân yêu! – Thơ Trần Trúc TâmNgười chăn dê ở thung lũng cỏ-Truyện ngắn của Đỗ Kim CuôngMột ngày khó quên - Truyện Phan Mai Thục NgânNhững bài thơ nghẹn ngào tiễn biệt Đại tướng Võ Nguyên GiápChợt một lần - Lê Huy HạnhTưởng tượng Núi – Thơ Nguyễn Nho Thùy Dương