Cõi riêng nhạc Trịnh – Thơ Võ Duy Hòa
06.09.2018
Phiêu diêu cùng chiếc ghế mây
Một cây đàn với ngất ngây tơ lòng
Dặm trường nếm trải long đong
Vờn theo mây gió ngóng mong bóng hồng
Vẳng lên tiếng vọng hư không
Từ trong cát bụi mênh mông suối đàn
Lặng trong câu hát chứa chan
Còn riêng mãi mãi miên man cõi tình.
V.D.H
Có thể bạn quan tâm
Quan Công trong tín ngưỡng cư dân Đà Nẵng - Vũ Hoài AnTính cách người Quảng trong ca dao - Ngọc Giao Núi thiêng - Nguyễn Văn TámVẫn những chân trời – Thơ Trần Kim HoaGiọt sương còn đọng môi mềm - Thơ Thy LanTiên cảm - Lê Thu Thùy Chân trời ngọc – Thơ Nguyễn Nho Thùy DươngBờ xanh cỏ hát - Phong HânTôi - Người Đà Nẵng - Thơ Nguyễn Văn TámBên bờ sinh tử - Truyện ngắn Thu Loan