Cõi riêng nhạc Trịnh – Thơ Võ Duy Hòa
06.09.2018
Phiêu diêu cùng chiếc ghế mây
Một cây đàn với ngất ngây tơ lòng
Dặm trường nếm trải long đong
Vờn theo mây gió ngóng mong bóng hồng
Vẳng lên tiếng vọng hư không
Từ trong cát bụi mênh mông suối đàn
Lặng trong câu hát chứa chan
Còn riêng mãi mãi miên man cõi tình.
V.D.H
Có thể bạn quan tâm
Ấn Độ - Phút Giây Ánh Sáng – Ghi chép Nguyễn Đông NhậtChiếc phao cứu sinh – Truyện ngắn Trần Thùy MaiBuổi chiều có thể - Truyện ngắn Nguyễn ĐạtCảm ơn – Truyện ngắn Thanh Quế Lội ngược – Thơ Nguyễn Hoàng SaQuà của cha - Tản mạn Nguyên LêGiấc mơ sông - Nguyễn Minh HùngTháng năm tháng mười – Thơ Nguyễn Nho Thuỳ DươngChiếc bóng sau một cơn mưa - Thơ Đỗ Tấn ĐạtMùa hoa tháng chạp và mùi bánh tré tuổi thơ - Phi Anh