Cõi riêng nhạc Trịnh – Thơ Võ Duy Hòa
06.09.2018
Phiêu diêu cùng chiếc ghế mây
Một cây đàn với ngất ngây tơ lòng
Dặm trường nếm trải long đong
Vờn theo mây gió ngóng mong bóng hồng
Vẳng lên tiếng vọng hư không
Từ trong cát bụi mênh mông suối đàn
Lặng trong câu hát chứa chan
Còn riêng mãi mãi miên man cõi tình.
V.D.H
Có thể bạn quan tâm
Lá đơn tình nguyện – Truyện ngắn của Chu Cẩm Phong Nói chuyện một mình – Thơ Nguyễn Văn TámNgày của bé - Ngô Liên HươngHè chói nắng Vô thường – Thơ Nghi ThảoMặn mà cái duyên vè Quảng –sênh sứa - Trương Đình Quang Tiếng trưa - Tản văn Nguyễn Nhã Tiên Lá đợi – Thơ Trọng QuyếtThành phố mưa phùn - Truyện ngắn Nguyễn Thu ThủyBà mụ của búp bê – Truyện ngắn Quế Hương