Có những ngày – Thơ Đinh Thị Như Thúy
02.05.2018
Với cái nhìn trống rỗng trong gương soi
Tôi bắt đầu một ngày dài mệt mỏi
Một ngày dài nhàn nhạt
Chẳng có niềm vui nào ra hồn
Cũng chẳng có nỗi buồn nào
đáng để tôi được khóc
(Có lúc tôi thèm được khóc biết bao!)
Đành rũ bỏ bộ mặt bơ phờ
Tôi dọn cho mình dáng vẻ thản nhiên
Rồi ném thời gian vào công việc
Khi đêm xuống
Trong bóng tối, tôi ngồi chờ một giấc mơ
Chỉ có những con bướm đêm
Chỉ có ngọn gió đẫm hương
Và tiếng côn trùng như dao
cứa vào lòng tôi buốt nhói
Trái tim héo rũ rơi rơi
Tôi thức dậy
trống rỗng nụ cười
Đ.T.N.T
Có thể bạn quan tâm
Phía không em không tôi – Thơ Mai Hữu PhướcHồn thu – Thơ Tiến TuấtNgược miền hoa ban - Tú AnhNghìn năm vàng dấu cát – Văn Thành LêĐầu ghềnh cuối bãi - Truyện ngắn Phan Thế Phiệt Kẻ tự hào - Thơ Thanh QuếTín ngưỡng Thiên Hậu của người Hoa ở Đà Nẵng - Vũ Hoài An Viết trong đêm khó ngủ - Thơ Tôn Nữ Ngọc HoaNẻo gió mây – Thơ Nguyễn Hoàng Sa Ngõ hoa vàng - Tạp bút Phạm Thị Ngọc Thanh