Có một chiều Vũng Rô – Thơ Lê Anh Dũng
11.05.2017
Trong bao chiều thương nhớ
Có một chiều Vũng Rô
Nghe mặn mòi khơi mở
Những bóng thuyền nhấp nhô
Chạnh nhớ “ Tàu không số”
Chạnh thương từng núi sông
Qua một thời giông tố
Đến chân trời mênh mông
Núi Đá Bia trông chồng
Đèo Cả trầm bâng khuâng
Hồn chinh nhân phiêu bồng
Chạnh thương người thương thân
Ta tìm nhau bao chiều
Về chiến trường năm xưa
Sương giăng mờ cỏ ứa
Níu bến bờ liêu xiêu
Tháng 5 năm 2016
L. A. D
Có thể bạn quan tâm
Nhà em bên kia sông – Thơ Nguyễn Nhã TiênCô gái vẽ linh hồn - Truyện Cẩm GiangSự vận động của văn xuôi Việt Nam về đề tài đô thị - Bùi Như HảiMây trắng trên cao - Hoàng Nhật TuyênNhà nghiên cứu, biên khảo Huỳnh Ngọc ChiếnMột tấc biển cũng là tổ quốc - Hoàng QuýNgày rộng – Thơ Nguyễn Nhã Tiên Trường ca: “Ngụ ngôn của người đãng trí” (trích) – Ngô KhaHình tượng Bác Hồ trong thơ thế giới - TS. Nguyễn Trọng HoànEm đi mà chẳng sang sông – Thơ Hồng Thiện