Chiều - ta và bóng – Thơ Hoài Bảo
28.08.2017
Những bước chân vội vã
Em ra khỏi khu vườn
Nơi em đã trồng những cây yêu thương.
Cánh cổng khóa trái
Tình yêu khóa trái
Em vuột khỏi tôi
Rơi về hun hút gió.
Chiếc điện thoại buồn
Không còn đổ những hồi chuông nóng bỏng
Những mẫu tự rời rạc
Không thể ghép được tên tâm trạng.
Em luôn ở ngoài vòng phủ sóng
Nghiêng bên nào cũng gặp bóng hình em.
Chiều. Lại thêm một chiều chờ đợi
Không tin em chiếc bóng lẻ loi thêm
Anh bỗng sợ tiếng gà xao xác tối
Sợ cả đêm trăng trắng xóa bầu trời.
Em đi rồi chiều nay nghe tin bão
Giữa đêm trăng một cơn bão xói lòng.
H.B
Có thể bạn quan tâm
Có một tượng đài Bác Hồ trong thơ - Nguyễn Ngọc PhúTín ngưỡng thờ cúng cô hồn của cư dân Đà Nẵng - Huỳnh Thạch HàĐèo Ngang – Thơ Bùi Công MinhĐoàn tàu 17 giờ 22 phút vào ga - Truyện ngắn Đinh Tư (Trung Quốc)Phương xa – Thơ Ngân VịnhGiữa trơ trụi - Thơ Bùi Công MinhTrò chơi ngày Tết của người dân xứ Quảng - Huỳnh Thạch HàPhố vàng - Nguyễn Nho KhiêmKhói trắng - Lê QuânVũ khúc trắng - Thơ Phan Hoàng