Chiều cuối năm viếng mộ con - Thơ Nguyễn Ngọc Hạnh
05.10.2015
có điều gì ẩn sâu trong ngực
chiều cứ đi qua
chiều xuống chậm dần
tôi cùng với hoàng hôn
tím ngắt
ai rót vào đêm giọt lệ ly tan
ai rót vào tôi chén rượu tràn
uống thế nào đây
vơi nhớ thương
ai dán tiếng cười con tôi
rong rêu bia đá
lấp lánh hoàng hôn giữa nghĩa trang
ẩn ức điều gì trong đôi mắt con
mà ray rứt nỗi niềm trần thế
có điều gì như là dâu bể
mà lòng cha quặn thắt đến bao giờ
đêm cay xè
đêm tràn nước mắt
giữa đời này đâu thực đâu mơ
con cứ mãi rơi như giọt lệ
để nghìn trùng lấp lánh trang thơ...
N.N.H
Có thể bạn quan tâm
Biển, nắng, gió và một chàng trai – Truyện ngắn của Trần Thương Thương Tiếng chim đã tắt trong rừng – Thơ Bùi Công MinhBóng tối – Thơ Trần TuấnKhông thể ngày mai – Thơ Thanh QuếBâng khuâng phố cổ - Thơ của Mai Hữu PhướcBên dòng sông Kiến Giang - Nguyễn Văn TámTôi - Người Đà Nẵng - Thơ Nguyễn Văn TámBến Hồ Dâu – Thơ Trọng VượngỞ nơi đầu sóng - Minh SơnNhớ Huế - Thơ Nguyễn Nho Thùy Dương