Biển – Thơ Mai Linh
30.11.2017
Ta hét khản cả cổ mà em không nghe thấy
Ta khóc khản cả hơi mà em không nghe thấy
Chỉ có trăng suông thôi
Và gói thổi
Những nếp nhăn theo sóng bồi hồi
Ta hét khản cả cổ mà em không nghe thấy
Ta khóc khản cả hơi mà em không nghe thấy
Chỉ có núi mờ mờ thôi
Trong mắt ta chìm nghỉm vệt chân trời
Ta hét khản cả cổ mà em không nghe thấy
Ta khóc khản cả hơi mà em không nghe thấy
Chỉ còn ta với chú dã tràng thôi
Những cái càng bé xíu đang hươ lên quyệt một nét cuối cùng vào nước mắt biển khơi
M.L
Có thể bạn quan tâm
Chuyện ghi ở Trường Sa - Văn Công HùngXin Cảm Ơn Em-Thơ Mai Hữu PhướcKý ức thành phố tiếng còi tàu - Trần Trung SángMiền tình – Thơ Nguyễn Nho Thùy DươngĐất người quê xứ - Kai Hoàng Thơ tình – Thơ Nguyễn Nho Thùy DươngNửa kia là biển - Thơ Phan Cung Việt Nghề biển của ngư dân Đà Nẵng qua ca dao, tục ngữ về lao động - Huỳnh Thạch HàMiệt quê - Truyện ngắn Trần Huy Minh Phương Hồn biển – Thơ Nguyễn Văn Tám