Biển – Thơ Mai Linh
30.11.2017
Ta hét khản cả cổ mà em không nghe thấy
Ta khóc khản cả hơi mà em không nghe thấy
Chỉ có trăng suông thôi
Và gói thổi
Những nếp nhăn theo sóng bồi hồi
Ta hét khản cả cổ mà em không nghe thấy
Ta khóc khản cả hơi mà em không nghe thấy
Chỉ có núi mờ mờ thôi
Trong mắt ta chìm nghỉm vệt chân trời
Ta hét khản cả cổ mà em không nghe thấy
Ta khóc khản cả hơi mà em không nghe thấy
Chỉ còn ta với chú dã tràng thôi
Những cái càng bé xíu đang hươ lên quyệt một nét cuối cùng vào nước mắt biển khơi
M.L
Có thể bạn quan tâm
Tiếng vọng trên Ngũ Hành Sơn - Nguyễn Nhã TiênĐêm trong rừng quế - Truyện ngắn của Thái Bá LợiThu xa xứ - Thơ Bùi Công MinhChỉ còn chuyến xe chở hoa về muộn – Thơ Đinh Thị Như ThúyThơ Ngân VịnhĐàn bà – Thơ Thanh QuếHai người bạn - Truyện ngắn Thanh QuếTrọ nơi thành phố-Truyện ngắn Vũ Anh ThưCặp sừng kỷ niệm - Truyện Hồng Chiến Bùi Tự Lực và những trang viết về tuổi thơ