Biển – Thơ Mai Linh
30.11.2017
Ta hét khản cả cổ mà em không nghe thấy
Ta khóc khản cả hơi mà em không nghe thấy
Chỉ có trăng suông thôi
Và gói thổi
Những nếp nhăn theo sóng bồi hồi
Ta hét khản cả cổ mà em không nghe thấy
Ta khóc khản cả hơi mà em không nghe thấy
Chỉ có núi mờ mờ thôi
Trong mắt ta chìm nghỉm vệt chân trời
Ta hét khản cả cổ mà em không nghe thấy
Ta khóc khản cả hơi mà em không nghe thấy
Chỉ còn ta với chú dã tràng thôi
Những cái càng bé xíu đang hươ lên quyệt một nét cuối cùng vào nước mắt biển khơi
M.L
Có thể bạn quan tâm
Gương mặt nghệ thuật Trương Vũ Thiên AnTrà xuân – Thơ Bùi Công MinhĐêm Trung Thu – Truyện ngắn Huỳnh MaiPhấn mây - Truyện ngắn Lê Quang TrạngTrưa trong vườn Nguyễn Du - Thơ Võ Kim NgânMiếu thờ trong đời sống làng xã của người Việt - Huỳnh Thạch HàChúa Rừng nổi giận – Truyện Hồng ChiếnGửi con yêu, từ Hoàng Sa - Mai Thanh Hải Quà sinh nhật - Đinh Lê VũNhững bài thơ nghẹn ngào tiễn biệt Đại tướng Võ Nguyên Giáp