Biển – Thơ Mai Linh
30.11.2017
Ta hét khản cả cổ mà em không nghe thấy
Ta khóc khản cả hơi mà em không nghe thấy
Chỉ có trăng suông thôi
Và gói thổi
Những nếp nhăn theo sóng bồi hồi
Ta hét khản cả cổ mà em không nghe thấy
Ta khóc khản cả hơi mà em không nghe thấy
Chỉ có núi mờ mờ thôi
Trong mắt ta chìm nghỉm vệt chân trời
Ta hét khản cả cổ mà em không nghe thấy
Ta khóc khản cả hơi mà em không nghe thấy
Chỉ còn ta với chú dã tràng thôi
Những cái càng bé xíu đang hươ lên quyệt một nét cuối cùng vào nước mắt biển khơi
M.L
Có thể bạn quan tâm
Đà Lạt - Thơ Trần Hữu DũngTiên cảm - Lê Thu Thùy Trái tim không có mắt – Thơ Thuận TìnhĐà Nẵng đầu hè – Thơ Tất HanhHồn biển – Thơ Nguyễn Văn TámGhi nhận từ một cuộc thi phương án kiến trúc - Bùi Văn TiếngQuan Công trong tín ngưỡng cư dân Đà Nẵng - Vũ Hoài AnChiếc ghế - Thơ Thanh QuếDăm ba hạnh phúc ngắn - Nguyễn Nho Thùy DươngKhúc tháng Chạp - Trần Thiên Thị