Biển – Thơ Mai Linh
30.11.2017
Ta hét khản cả cổ mà em không nghe thấy
Ta khóc khản cả hơi mà em không nghe thấy
Chỉ có trăng suông thôi
Và gói thổi
Những nếp nhăn theo sóng bồi hồi
Ta hét khản cả cổ mà em không nghe thấy
Ta khóc khản cả hơi mà em không nghe thấy
Chỉ có núi mờ mờ thôi
Trong mắt ta chìm nghỉm vệt chân trời
Ta hét khản cả cổ mà em không nghe thấy
Ta khóc khản cả hơi mà em không nghe thấy
Chỉ còn ta với chú dã tràng thôi
Những cái càng bé xíu đang hươ lên quyệt một nét cuối cùng vào nước mắt biển khơi
M.L
Có thể bạn quan tâm
Vô thường – Thơ Nghi ThảoThương người - Thương mình - Lê Anh DũngTrái quả ngọt ngào – Truyện Nguyễn Nhã Tiên Trở lại Hải Phòng – Thơ Bùi Công Minh Chuyển mùa - Tản văn Đỗ ĐứcBên sông – Thơ Trường ThanhGió đã thổi suốt đêm - Truyện ngắn Nguyễn Quang ThiềuDọc mù sương - Thơ Trần Tuấn Những bài thơ hay và ý nghĩa mừng ngày Nhà giáo Việt Nam 20/11 Café sớm mai - Đinh Thị Như Thúy