Uống rượu một mình - Thơ Mai Hữu Phước
28.01.2016
Ta thử một mình ngồi uống rượu
Ví như em đã quá xa rồi!
Tự nhiên phường phố thành hiu quạnh
Hồn buồn như tảng đá mồ côi.
Tim ta đập mạnh trong lồng ngực
Nhưng mềm như cỏ dưới sương khuya
Không em chợt thấy mình vô nghĩa
Và cứ như chân đã đứt lìa!
Ta biết tìm ai trong nẻo nhớ
Buồn vui còn biết tặng ai đây
Cành hoa trong lọ chừng khô héo
Ngày rộng trào dâng nỗi đoạ đày.
Ta rót em vào trong đáy cốc
Nghe lòng rưng rức những mùa phai
Chưa nhấp môi cay đời đã đắng
Thì xin thử cạn tiếp chung này.
M.H.P
Có thể bạn quan tâm
Sân khấu – Thơ Nguyễn Văn TámĐêm qua chớp bể...(*) – Thơ Đinh Thị Như Thúy“Đà Nẵng chống liên quân Pháp - Tây Ban Nha (1858-1860): Quá khứ và hiện tại”(*) - Bùi Văn TiếngPhố đông người - Phạm Thúy Nga Nỗi nhớ - Thơ của Nguyễn Văn TámCó một chiều mưa – Thơ Lê Huy HạnhMặt trời bay đi - Truyện ngắn Minh SángĐông - Truyện ngắn Võ Thanh Nhật AnhKiêng kỵ của ngư dân ven biển Đà Nẵng - Đinh Thị TrangNước mắt – Thơ Lê Anh Dũng