Tôi vấp chân vào gió - Thơ Ngân Vịnh
10.02.2018
Đến Cát Bà
tôi vấp chân vào gió
ngực biển phập phồng hơi thở
ngày xanh chát mặn
ngọt ngào
con đường đi xuyên Tuần Châu
đi xuyên những hòn đảo đá
tôi bắt gặp ngày hạ
cánh rừng kim giao và thung lũng nắng vàng

trước biển rộng mơ màng
sao mà không khắc khoải
sóng cứ va đập mãi
những con tàu thức trắng đêm
Cát Bà triệu năm và xa hơn
để cái nhìn tôi tĩnh lặng
ánh hoàng hôn đỏ thẫm
như nằm ngoài những giấc mơ.
trước biển rộng mơ màng
sao mà không khắc khoải
sóng cứ va đập mãi
những con tàu thức trắng đêm
Cát Bà triệu năm và xa hơn
để cái nhìn tôi tĩnh lặng
ánh hoàng hôn đỏ thẫm
như nằm ngoài những giấc mơ.
N.V
Có thể bạn quan tâm
“Huyền thoại những cây cầu” - Phạm Thị Hải DươngTiếng gọi – Thơ Nguyễn Thị Anh ĐàoChuyện anh tôi - Truyện ngắn Trần Nguyên HậuKhói chiều quê hương - Lê Kim ToànChiếc tổ chim – Thơ Ngân VịnhChuông reo - Truyện ngắn Trần Đức TiếnTổ quốc là hơi thở cần cho mỗi trái tim - Lương Đình KhoaKhi những con thuyền đi biển – Thơ Ngân VịnhNhớ hội đua ghe trên sông Thu Bồn - Huỳnh Viết TưGửi một người đàn bà xấu số