Thơ Nguyễn Kim Huy: Có một điều muốn nói lại thôi
Điều gì muốn nói
Điều gì muốn nói mà lấp lánh suốt đêm
Ngôi sao trên kia cao quá
Điều gì muốn nói mà rì rào suốt đêm
Con sóng ngoài kia xa quá
Em gần đấy mà cách ngăn quá đỗi
Có một điều muốn nói lại thôi
Em hãy cứ buồn em hãy cứ vui
Anh sẽ giữ yên những điều muốn nói
Đêm qua bầu trời có khóc không
Mà sáng dậy nước mắt ướt đẫm ngọn cỏ
Và ban mai ơi có điều gì muốn nói
Mà lặng lẽ lau những giọt nước mắt đêm?
Những trái quả đời mình
Tôi đã hái
Những trái quả ngọt ngào của năm tháng đời mình
Và mang đến đặt dưới chân em
Khi trở về
Tôi chỉ còn lại
Những quả đắng và chua
Những quả sần sùi không mùi vị
Những quả non chát
Trên cành cây những năm tháng đời mình
Nhưng tôi biết
Đến lúc những quả non kia đã chín mọng rồi
Tôi sẽ lại hái hết chúng
Và mang đến đặt dưới chân em!
Chuyện kể của mặt trời và mặt trăng
Ở gần nhau
Anh chỉ dội vào em cơn bão lửa gay gắt
Nào có niềm vui sướng nào đâu
Thôi thì hãy chia tay nhau
Em giữ lấy bầu trời xanh êm dịu
Đêm đêm nhận từ anh làn ánh sáng lấp lánh
Để trở thành huyền ảo
Giữa muôn ngàn vì sao vây quanh
Anh còn lại với khoảng không vô tận
Nhiều khi khắc nghiệt đến vô cùng
Nhiều khi tưởng chừng không chịu nổi
Nhưng biết làm sao hơn
Nếu như anh tắt đi ánh sáng cuộc đời mình
Thì còn đâu em và những ngôi sao kia huyền ảo?
Kể từ ngày nói lời từ biệt
Đến hôm nay ngày ngày người ta vẫn nhìn thấy mặt trời
hiện ra dữ dội
Và mặt trăng
Có những đêm rỡ ràng hạnh phúc
Có những đêm vỡ nát khổ đau
Chẳng bao giờ chúng được ở bên nhau…
Mười sáu tuổi
Mười sáu tuổi cánh cửa đời đã mở. Những trách hờn giận dỗi đã thành duyên. Sách và vở và tâm hồn trong trắng. Em tung tăng mang cả đến ngôi trường.
Mười sáu tuổi những đỏ xanh vàng tím. Mỗi sắc màu đều rạng rỡ lung linh. Em ngước mắt nhìn bầu trời lộng gió. Đỏ vàng xanh em lén thả lên rồi.
Những ngọn đèn trong trái tim nhấp nháy. Gai hoa hồng xen lẫn nụ đầu tiên. Em thao thức bởi những điều chưa rõ. Và ngủ ngon khi giấc mộng bắt đầu.
Trong cơn mơ có một ngàn tia nắng. Em hé cười thành một triệu đóa thơm. Hơi thở nhẹ đã tan vào trời đất. Nên ban mai muôn thuở cứ ngọt lành.
Mười sáu tuổi. Năm em mười sáu tuổi …
Những que diêm trong đời một người đàn bà
Cuộc đời người đàn bà ấy như những que diêm
Gặp mỗi người đàn ông đều bừng cháy
Đến que diêm cuối cùng
Mới nghĩ ra
Nếu không vội vã
Mình đã có thể đốt lên được ngọn lửa tình yêu
Ngọn lửa có thể là vĩnh hằng
Ngay từ que diêm đầu tiên
Que diêm cuối cùng đã tắt
Người đàn bà giờ như chiếc vỏ diêm rỗng không
Cô độc
Tàn tro rơi vãi chung quanh
(vanvn.vn)