Sông Lô – Thơ Đinh Thị Như Thúy
10.08.2015
Bạn viết về sương về khói
Nhắc tôi nhớ nhiều sông Lô
Một chiều dừng chân mà ngỡ
Khói sương bạc trắng đôi bờ
Sương ở trên trời rơi xuống
Khói từ mặt đất bay lên
Người đi ừ thì va vấp
Khói sương làm mắt ướt mềm
Ừ thì đưa tay mà nắm
Giữ hoài sương khói sông Lô
Mai ngày về xa phố nhớ
Ơi sương ơi khói bơ phờ
Sông Lô vẫn trôi lừng lững
Lêu bêu dăm vạt bọt bèo
Kể chi nào sương nào khói
Nào người kinh ngạc ngó theo
Đ.T.N.T
Có thể bạn quan tâm
“Huyền thoại những cây cầu” - Phạm Thị Hải DươngTrên thảo nguyên xa thẳm - Truyện ngắn Trần Thị Tú NgọcTruyện đồng thoại Võ Quảng - Triết lý hồn nhiên mà sâu xaGửi nắng cho song - Truyện ngắn Thạch ThảoBiển thanh xuân - Trương Điện Thắng Khúc biển - Thơ Nguyễn Thị Ngọc LanNgười Mông xuống chợ Sa Pa – Thơ Lê Anh Dũng Tình yêu – Thơ Huy HạnhChỉ khuôn mặt đó - Thơ Đinh Thị Như ThúyBờ bãi riêng tôi – Thơ Nguyễn Nhã Tiên