Sông Lô – Thơ Đinh Thị Như Thúy
10.08.2015
Bạn viết về sương về khói
Nhắc tôi nhớ nhiều sông Lô
Một chiều dừng chân mà ngỡ
Khói sương bạc trắng đôi bờ
Sương ở trên trời rơi xuống
Khói từ mặt đất bay lên
Người đi ừ thì va vấp
Khói sương làm mắt ướt mềm
Ừ thì đưa tay mà nắm
Giữ hoài sương khói sông Lô
Mai ngày về xa phố nhớ
Ơi sương ơi khói bơ phờ
Sông Lô vẫn trôi lừng lững
Lêu bêu dăm vạt bọt bèo
Kể chi nào sương nào khói
Nào người kinh ngạc ngó theo
Đ.T.N.T
Có thể bạn quan tâm
Vĩnh Quyền - ngước nhìn trong vô tậnThơ Nguyễn Hoàng SaMiền xa – Thơ Trần KhoáiKhi ta biết có nhau ; Vô thường - Như NgọcBản hợp đồng tình yêu quá hạn - Nguyễn Nho Thùy DươngTìm phố - Nguyễn Nho KhiêmThơ về biển đảo - Lê Anh PhongChiếc lá - Đinh Thị Như ThúyPhép thử - Kim SơnNghĩ về Nguyễn Du- Bùi Văn Tiếng