Sông Lô – Thơ Đinh Thị Như Thúy
10.08.2015
Bạn viết về sương về khói
Nhắc tôi nhớ nhiều sông Lô
Một chiều dừng chân mà ngỡ
Khói sương bạc trắng đôi bờ
Sương ở trên trời rơi xuống
Khói từ mặt đất bay lên
Người đi ừ thì va vấp
Khói sương làm mắt ướt mềm
Ừ thì đưa tay mà nắm
Giữ hoài sương khói sông Lô
Mai ngày về xa phố nhớ
Ơi sương ơi khói bơ phờ
Sông Lô vẫn trôi lừng lững
Lêu bêu dăm vạt bọt bèo
Kể chi nào sương nào khói
Nào người kinh ngạc ngó theo
Đ.T.N.T
Có thể bạn quan tâm
Trưa – Thơ Bùi Công MinhVà chúng ta hãy cùng cài băng tang lên ngực - Thơ Hoàng QuýCon người, thời ấy – Thơ Thanh QuếTiếng lụa – Thơ Lê Anh DũngHoán đổi – Thơ Nguyễn Thị Anh ĐàoKhi Tổ quốc ở nơi đầu sóng! - Huỳnh Viết TưBệnh dị ứng mặt nạ - Truyện ngắn Tiêu ĐìnhHạc phù dung - Nguyễn Thị Anh ĐàoThơ Trần SangChiều cuối năm - Thơ Đinh Thị Như Thúy