Sông Lô – Thơ Đinh Thị Như Thúy
10.08.2015
Bạn viết về sương về khói
Nhắc tôi nhớ nhiều sông Lô
Một chiều dừng chân mà ngỡ
Khói sương bạc trắng đôi bờ
Sương ở trên trời rơi xuống
Khói từ mặt đất bay lên
Người đi ừ thì va vấp
Khói sương làm mắt ướt mềm

Ừ thì đưa tay mà nắm
Giữ hoài sương khói sông Lô
Mai ngày về xa phố nhớ
Ơi sương ơi khói bơ phờ
Sông Lô vẫn trôi lừng lững
Lêu bêu dăm vạt bọt bèo
Kể chi nào sương nào khói
Nào người kinh ngạc ngó theo
Đ.T.N.T
Có thể bạn quan tâm
Núi – Thơ Nguyễn Nho Thùy DươngĐi dự Đại hội Sân khấu thế giới ở Tây Ban Nha – Bùi Văn Tiếng Khúc say tình cờ - Thơ Thường KhamĐàn bà – Thơ Thanh QuếTrung du thoáng gặp – Thơ Bùi Công MinhĐà Nẵng Đà Nẵng – Tạp bút Văn Công HùngCâu hát bạn bè – Thơ Bùi Công MinhEm đi mà chẳng sang sông – Thơ Hồng ThiệnRu cổ tích – Thơ Nguyễn Hoàng SaNhà báo và chữ nghĩa - Bùi Văn Tiếng