Một dòng thác khôn – Thơ Ngân Vịnh
29.09.2012
Tôi chạy tới dòng Mê Kông tràn bờ
đá lởm chởm răng cưa
thác Khôn ngang mặt
nước bắn tóe tung trắng bạc
mặt trời trưa ùng ục sôi
triệu năm nơi đây thử thách con người
ước mơ vượt lên cái chết
hun hút những xoáy nước cuộn tròn dốc ngược
một cánh chim
đâu đó một mái nhà
phút lặng yên tôi nhìn dòng sông xa
cảm giác con thuyền mỏng manh như chiếc lá
trước cả trăm thác đổ
không để cho người yếu bóng vía
vượt qua.
12-4-2010
Có thể bạn quan tâm
Phía trăng lên – Thơ Lê Anh DũngHội An – Thơ Bùi Công MinhAnh về với em - Hà Vinh TâmCái duyên với người miền biển - Trung Trung ĐỉnhMẹ tôi đang gieo thóc – Thơ Thanh QuếMùa Trăng Hờn – Thơ Văn Thảnh Đêm báo bão – Thơ Nguyễn Tam Phù SaTản mạn về sông – Tùy bút Nguyễn Văn Tám Đêm Đà Nẵng nhìn chớp giật biển xa – Thơ Thanh QuếMẹ tôi - Thơ Lê Huy Hạnh