Một dòng thác khôn – Thơ Ngân Vịnh
29.09.2012
Tôi chạy tới dòng Mê Kông tràn bờ
đá lởm chởm răng cưa
thác Khôn ngang mặt
nước bắn tóe tung trắng bạc
mặt trời trưa ùng ục sôi
triệu năm nơi đây thử thách con người
ước mơ vượt lên cái chết
hun hút những xoáy nước cuộn tròn dốc ngược
một cánh chim
đâu đó một mái nhà
phút lặng yên tôi nhìn dòng sông xa
cảm giác con thuyền mỏng manh như chiếc lá
trước cả trăm thác đổ
không để cho người yếu bóng vía
vượt qua.
12-4-2010
Có thể bạn quan tâm
Văn hóa-văn nghệ dân gian trong đời sống đô thị đương đại – Bùi Văn TiếngTiếng rừng – Truyện Phạm Nguyễn Ca DaoMây tan - Lê Thị DiễmĐất người quê xứ - Kai HoàngBài ca xanh - Thơ Phan Tuy AnĐiều còn lại – Thơ Bùi Mỹ HồngChớm xuân - Truyện ngắn Kim Hòa Giao tiếp, ứng xử của ngư dân Đà Nẵng qua ca dao - Huỳnh Thạch HàThành Điện Hải - Vũ Hoài AnSông Rùng cuối sương - Võ Thị Hạnh Thủy