Một dòng thác khôn – Thơ Ngân Vịnh
29.09.2012
Tôi chạy tới dòng Mê Kông tràn bờ
đá lởm chởm răng cưa
thác Khôn ngang mặt
nước bắn tóe tung trắng bạc
mặt trời trưa ùng ục sôi
triệu năm nơi đây thử thách con người
ước mơ vượt lên cái chết
hun hút những xoáy nước cuộn tròn dốc ngược
một cánh chim
đâu đó một mái nhà
phút lặng yên tôi nhìn dòng sông xa
cảm giác con thuyền mỏng manh như chiếc lá
trước cả trăm thác đổ
không để cho người yếu bóng vía
vượt qua.
12-4-2010
Có thể bạn quan tâm
Tiễn mùa –Thơ Đinh Thị Như ThúyHồn biển - Nguyễn Văn TámBệnh - Truyện ngắn Nguyễn TrungLễ hội mùa xuân - Truyện ngắn Vũ Thị Huyền TrangChùm truyện ngắn của Lưu Đức Trung Chiều chỉ mình tôi biết- Thơ Ngân VịnhChờ một người xa – Thơ Hồ Anh TuấnJun và cuộc phiêu lưu thần kỳ - Truyện ngắn Nguyễn Thế AnhMưa rào tháng Ba và nàng Bân - Đào Phi CườngMột mình – Thơ Tôn Nữ Ngọc Hoa