Đêm Hà Nội – Thơ Đinh Thị Như Thúy
06.12.2016
Thế rồi ngọn nến cháy
Thế rồi đôi môi run
Thế rồi ngón tay trên phím đàn lướt nhẹ
Những nốt nhạc bùa mê khe khẽ bay lên
Hà Nội đêm
Giai điệu bình yên dưới vòm cây sẫm tối
Lá sấu cong cánh diều xanh chấp chới
Buông mình vào xa thẳm mông mênh
Hà Nội đêm
Những ngón tay chông chênh
Phím đàn bỏng rát
Ngọn nến
Vắt kiệt mình cho tiếng hát
Thanh thản rơi
Đ.T.N.T
Có thể bạn quan tâm
Một vị trí buổi chiềuXa xăm giọng hát – Thơ Bùi Công MinhDanh thần Võ Đăng Xuân - Vũ Hoài AnPhương tịnh sắc – Thơ Nguyễn Nhã TiênGiọt sương còn đọng môi mềm - Thơ Thy LanMù tăm – Truyện Trần Đức TiếnCon nít cũng biết buồn chứ bộ! - Mai Quốc ĐạtChiếc lông ngỗng trời – Truyện Trần Đức TiếnVới thu – Thơ Dương Đăng HuệGặp mưa biển ở Chu Lai – Thơ Ngân Vịnh