Bóng một người - Thơ Ngân Vịnh
05.04.2015
Ông chọc gậy vào sóng biển
Tóc khói
Thả trời xuống vai
Thời gian vỡ hạt mưa bong bóng
Cỏ dại xanh dằng dặc ngày
Thức ngủ trong hơi rượu
Tạc thù với suối Mơ
Tình một nẻo
Đời một nẻo
Quăng ngược, quăng xuôi câu thơ
Nụ cười hiền như lá
Mà lòng cánh hạc chân trời
Có thể thấy Ông đằng sau phố xá
Giếng cạn vang một tiếng sỏi rơi.
N.V
Có thể bạn quan tâm
Tin nhắn lạ - truyện Sử Hà Hạnh NhiNgọn đèn mẹ - Thơ Lê Anh DũngNgẫm nghĩ mùa xuân - Trịnh Bửu Hoài Phương xa – Thơ Ngân VịnhTrên đường Trường Sa – Thơ Ngô MinhKý ức một dòng sông – Thơ Nguyễn Văn Tám Mẹ tôi đang gieo thóc – Thơ Thanh QuếTrôi - Bùi Mỹ HồngMẹ vẫn chờ con – Thơ Võ Duy Hòa Nguồn cội phương Đông - Nguyễn Hồng Chí