Áo trắng về đâu?- Thơ Nguyễn Nho Thùy Dương
07.11.2016
Chập chững những nét ký họa
chân dung hiện lên nền đất
bóng mình dưới trăng đầu hạ mờ nhòe
tuổi mười lăm ủ tròn giấc mơ
đêm dậy thì bâng khuâng nghe trái cây tách vỏ
gió thổn thức dưới vòm khuya nức nở
tỏa hương con gái dịu dàng
nay đã xa...
thật xa...
dư âm mặn mà tuổi mới lớn
sân trường trong sâu thẳm
áo trắng về đâu?
gót nhỏ tháng ngày qua...
Em mơ ngày bên anh
Giữa gập ghềnh sóng gió
Em mơ ngày bên anh
ôi tình đi duyên nợ
có bến nào bình yên?
xa em anh có biết
đêm đêm em thầm mong
nhịp chân mờ hiển hiện
trong cơn khát cháy lòng
Thương nhau quên mùa vụ
chưa một lần vì nhau
anh ơi! anh có biết
sóng em nhàu đêm sâu!
dẫu là tình vẫn đậm
dẫu tháng năm vẫn ròng
trăng tròn rồi trăng khuyết
giữa căng chùng hư không
N.N.T.D
Có thể bạn quan tâm
Gọi xuân – Truyện ngắn Phạm Lý LiênNhặt trăng - Vũ Ngọc GiaoSuy nghĩ lan man – Truyện Lê Duy HânRồi tan dần rồi sinh sôi - Nguyễn Minh HùngHội An – Thơ Bùi Công MinhNgười may áo cưới - Văn TuấnMẹ tôi đang gieo thóc – Thơ Thanh Quế“Hội chứng” ngầm Xò Lò - Cao Duy Thảo Giao tiếp, ứng xử của ngư dân Đà Nẵng qua ca dao - Huỳnh Thạch HàTạp cảm – Thơ Ngân Vịnh