Thơ Huệ Thi

19.04.2018

Thơ Huệ Thi

(Trích trong tập Ngược dòng)

Lửa tàn cháy kịp không?

Em giữ anh thế nào
Cho bước chân đừng đi ngược
Cho trái tim ngưng trầy xướt
Rỉ giọt máu tình nhòe cả yêu thương?

 

Anh biết không
Mọi con đường
Dẫu có hết tháng năm, chùn chân mỏi gối
Anh sẽ qua và tiếc thời nông nổi
Hoài phí em như mặc kệ chuỗi đau buồn

Em giờ có biết đất trời tròn hay vuông
Ngày và đêm có là dài hay ngắn
Chỉ mong lòng mở thứ tha, treo lên phím đàn vài nốt lặng
Viết tiếp tình đời, giăng cung nhịp bung tơ

 

Cảm xúc tàn dần em vẫn hóa thành thơ
Còn biết gửi anh vào đâu giữ nguyên ngày tháng ấy
Mình sống bên nhau mà hững hờ nỗi đau và vô tâm đến vậy
Em hỏi lòng: lửa tàn cháy kịp không?

 

 

Con về

Con về lay vội hàng cau
Hỏi trầu bao tuổi héo sầu bên sân?
Rêu phong phủ xám bụi trần
Xanh xao từ thuở chuông ngân vọng đồng

 

Con về gió vắt bên song
Kẻo cà chẻ bóng trăng cong đêm hè
Bóng ai thấp thoáng bờ tre
Ngỡ cười đọng lại mân mê một đời

 

Con về 
Hè bỗng mưa rơi
Khóc than như thể trắng trời khăn tang
Như hôm mẹ bỏ vội vàng
Vuốt tay nào kịp đã toan giã từ

 

Con về
Uất nghẹn lời ru
Ngỡ như tiếng Mẹ thiên thu chẳng rời
Thâm trầm nhà cũ, 
Mẹ ơi
Con về nước mắt tuôn rơi bao lần!

  H.T

Bài viết khác cùng số

Sao mình không về Hòa Xuân sớm hơn… - Nguyễn Hải LýVũ công - Bashir Sakhawarz (Afghanistan)Khe trời - Kiều GiangKiên trung - Trầm Nguyên Ý AnhMiền sương trong - Nguyễn Thị Anh Đào“Huyền thoại những cây cầu” - Phạm Thị Hải DươngKý ức thành phố tiếng còi tàu - Trần Trung SángMột Hội An, một lời ru - Ngân VịnhNgày rộng - Nguyễn Nhã TiênGiữa những giới hạn - Nguyễn Hoàng ThọThơ Lê Ái NiệmSau cái tư lự của gió - Hồng Thủy TiênBên thềm chiều - Nguyễn Hoàng SaNiệm - Kim DungNgày thường - Nguyễn Đông NhậtĐàn bà - Trần Trúc TâmThơ Xuân CừThơ Huệ ThiTản mạn về tiếng Quảng - Bùi Văn TiếngDiễn ngôn tính dục trong sáng tạo văn học về đề tài lịch sử Việt Nam đương đại - Nguyễn văn HùngPhan Tứ - hành trình sáng tạo và khát vọng khẳng khiu cuối đời - Trịnh Thị Vân Dung, Phạm Phú PhongThơ và thơ nữ của chúng ta - Hoàng Hương ViệtPhải chăng tiếng Việt đang “thất thủ” trên sân nhà? - Diệp Dân Hùng“Vạt nắng cuối chiều” của Trương Công Mùi - Hoàng LiênNgược dòng - bao nỗi đắng cay -Trịnh Đình Nghi Như tiếng biển đêm: yêu thương, khát vọng và bứt phá - Nguyễn Thị Thúy HồngChọn lựa tình yêu như một cách giải thoát - Tần Hoài Dạ VũThơ nữ Đà Nẵng, một tập hợp đa thanh - Huỳnh Văn HoaHành trình đến với thơ hay - Bùi Văn TiếngNSNA Thân Nguyên: Nghệ thuật là lưu giữ khoảnh khắc “cựa mình” của nhân vật - Huỳnh Thạch Hà