Ngày lạnh – Thơ Đinh Thị Như Thúy
11.08.2018
ngày những điều ta xây bỗng dưng đổ sập
tràn ngập nỗi quạnh hiu
khi hoàng hôn buông xuống một màn mưa
lạnh
choàng lên mặt người u uẩn
đôi chân nghe máu chảy dịu dàng
lồng ngực nghe hơi thở dịu dàng
ta thấy lòng hoang mang
mà không biết mình đã được giải thoát
vì ngày lạnh
vì sự can đảm vươn lên của những cái cây
sự e thẹn và nồng nàn nở
của những bông hoa
luôn làm ta kinh ngạc và cảm động.
Đ.T.N.T
Có thể bạn quan tâm
Hay là gió làm em nước mắt... - Thơ Lê Vĩnh TàiThăm Cù Lao Chàm - Nguyễn Nho Thùy DươngChồi biếc - Truyện ngắn Nguyễn Nhật AnhThả thơ tôi vào sông Serepók – Thơ Bùi Nhị LêTrên đường Trường Sa – Thơ Ngô MinhMiền Yên Lãng cũ – Thơ Ngân VịnhNỗi nhớ - Thơ Nguyễn Văn TámĐÀ NẴNG - Điểm sáng trên bản đồ du lịch Đông Nam Á - Trần Trung SángLời nhắn gởi – Truyện ngắn Trần Trung YênChùm thơ của Hoàng Hương Việt