Một ngày trong mùa Tết

26.01.2021
Kỳ Nam

Một ngày trong mùa Tết

Phố ngày sửa soạn Tết có cái xôn xao nhè nhẹ.

Hoa Tết so đo cành nhánh rồi bày theo vỉa hè. Không thấy nhiều những chậu cúc mâm xôi vàng rực như trong Nam mà thay vào đó là thược dược đỏ hồng rực rỡ, cao lêu nghêu tựa vào những cọc tre nhỏ mà khoe sắc hoa. Thược dược và mãn đường hồng không hiểu vì sao đã vắng bóng từ rất lâu khỏi những chợ hoa Tết Sài Gòn, tưởng chúng tuyệt chủng, thế mà Tết ở đây loài hoa ấy rợp vườn khoe sắc, dịu dàng một nốt hương ngày xưa cũ, nhớ thương một trời ký ức.

Sao nhái đủ màu hồng hồng tím tím cũng là hoa chưng Tết, mỏng manh cánh bướm phơ phất ven phố đông người qua.

Phố cũng bày biện tiểu cảnh vườn, cũng những chậu hoa, biến một góc sông thành vườn bông phố thị. Không làm cho góc sông đẹp hơn, nhưng cũng không xấu đi, chỉ để người người biết rằng Tết sắp đến rồi nơi phố.

Thành phố Đà Nẵng là một đô thị nhỏ, có một khoảng lùi đáng kể so với đô thị hiện đại mà cô đã từng ở. Độ lùi đó cho phép những vẻ đẹp của thiên nhiên trỗi lên, phủ trùm lên những tàn phá của loài người gọi là tân tiến. Cô vội vã, tham lam dùng thời gian của mình chìm ngập vào nơi đó mà tận hưởng một thành phố đẹp.

...

Buổi sáng, quán nhỏ ở con ngõ, ăn bữa sáng 10 giờ mới bắt đầu.

Gọi một tô mì Quảng.

Quán vắng.

Không khí trầm như gỗ cũ.

Mỗi quán mì Quảng, mỗi nhà thì bà vợ, đều có một cách nấu riêng, thế nên việc tranh cãi thế nào là một tô mì Quảng rặt vẫn là một đề tài không có kết thúc, nên thôi cứ ăn mì Quảng ở Đà Nẵng hay Quảng Nam thì cứ tin đinh ninh và mặc định đấy là đúng mì Quảng.

Lại gọi tiếp hến xúc, những con hến bé tí hin có vị nhàn nhạt đặc trưng rất

khó tả.

Lại gọi thêm một ly chè bắp. Thật ra là cô không thể nào ăn hết, nhưng cảm thấy thích phải có đủ lệ bộ như vậy thì mới hài lòng. Cũng may là thức món đều được bày trong chén nhỏ đĩa nhỏ.

Chiều...

Trời mát, đang là phố mùa xuân.

Gió từ sông thao thao, có hình dạng của một chiếc lá xanh phất nhè nhẹ theo dọc dài của phố. Đi trên phố trong buổi chập choạng chiều, thấy những dãy nhà nhạt dần trong ánh sáng tàn, màu của tường dịu đi, màu xám trắng của những đầu hồi cắt vào nền trời và bóng râm loang lổ của những cây xanh ven đường đang từ từ đơm thêm lá.

Phố dường như rộng hơn khi chìm vào đêm, xóa nhòa những lằn ranh quá rõ rệt vạch giữa những căn nhà cũ và những khách sạn hiện đại, cao tầng ôm lấy mặt phố biển.

Dừng bước một chút, giữa con đường bộ hành, gió từ biển rào rào chảy qua sợi tóc. Hàng cây trụi lá trở thành điểm check-in nổi tiếng của giới trẻ từ mùa đông vẫn chưa kịp trổ đủ lá cho xuân.

Cô mở một lon coca ướp lạnh, chất lỏng màu nâu sẫm ngọt ngào mát lạnh xuyên suốt theo vị giác, tiếp tục bước đi trên phố.

Buổi tối

Vạn vật đang chìm xuống trong buổi chiều, nắng dần tắt, chậm và thật rõ ràng trên những ngọn cây xanh. Vòng quay mặt trời xa xa bắt đầu sáng đèn.

Có đóa mây nở rộ giữa buổi đêm, trôi qua cây cột cao vút dựng nên thành cầu, thành phố không ồn ào, chỉ có những ánh đèn lấp lánh theo gió bay đến tận chân trời, cũng lấp lánh sáng trên diềm sóng biển những vảy vàng óng ánh.

Phía núi, có từng đốm sáng dần dần uốn lượn hướng lên, dạo xuyên qua rừng, tận đỉnh là Sơn Trà, ánh đèn từ pho tượng Phật lớn phả một quầng sáng trong không gian, chợt thấy rừng hay núi đều thật gần gũi chở che.

Chóp nhọn của cột dây văng cũng có một ngọn đèn rực sáng trên nền trời đang dần tối. Dòng xe trên cầu cũng bắt đầu bật đèn lấp lánh chảy theo chiều.

Đèn neon rộ lên từ những khung cửa sổ. Tấm kính trước mặt còn lưu lại chút hơi nóng của nắng chiều vì là hướng chếch Tây.

Thành phố Đà Nẵng buổi đêm duyên dáng như nàng thiếu nữ, điểm trang bằng những dải lụa cầu vắt ngang qua sông Hàn, óng ánh sáng.

Những dãy quán hải sản trải dài theo cung đường biển, xen giữa những tầng cao khách sạn đèn sáng choang.

Gió biển lộng.

Cô chụp ảnh những cánh cửa sáng ánh đèn duyên dáng quán hàng trong màn đêm.

Phố giống như người tình, ấm áp, dịu dàng.

K.N

Bài viết khác cùng số

Đãi KIẾN một bữaBóng xuân xanhMột lần Tết quê ngoạiTừ CON TRÂU đến MỤC ĐỒNGNăm Sửu kể chuyện trâu trong quan niệm của người CơtuMột ngày trong mùa TếtTết, nhớ nhàTản mạn bên chén trà xuânDấu ấn thời gianKý ức ngày XuânNhớ mãi Tết năm đóGóp vào cuốn sổ tay đường phố Đà NẵngBàn tròn văn nghệ đầu xuân Tân Sửu80 Xuân trước: xuân Tân Tỵ - 1941Cuộc điện thoại bất ngờ trong mùa dịch CovidCHUYẾN XE TRÂU ngày giáp TếtNói đi em...SayĐánh mấtKhông đềChùm thơ HaikuGốc mai vườn mẹ; Sao đổi ngôiHoa cỏ tranhBài ca gieo hạtĐòi trả nụ hônLời nhắn nhủNhững mạch gạch Tháp xuânNgày xuân nõnMãi mãi mùa xuânThơ cho mùa xuânCắt tóc cuối nămXuân tái sinhNguyên ĐánKhúc mộc tháng GiêngCó về không em ơi!Nụ xuân trên ánh mắtMùa xuân mớiĐóa xuân lòngCó một cuối năm ở Đà NẵngMai về Trường SaRiêng cho Đà NẵngĐà Nẵng ân tìnhChiều Sơn TràLên Vọng Hải ĐàiVới Đà NẵngKỷ vậtBóng xuânMùa xuân trong nỗi nhớCảm nhậnMùa xuânEm giấu trong đêm xuân...Cái lọ hoaNgày mùa xuânXuân vềXuân về trong ý mẹKhoảnh khắcThơ tặng bạn thơTriền hoa cải bên sôngMẹ ơi!Không lờiNghĩ về những ca khúc Xuân sau 1975Ngày xuân nhớ Xuân DiệuHọa sĩ Dư Dư và hành trình của “Lửa”Con trâu trong nghệ thuật cổ Champa: mối liên kết của người với thần linhHình tượng con trâu trong nghệ thuật tạo hìnhHình tượng con trâu trong văn học Việt NamMai trong bài “Cáo tật thị chúng” có phải là mai chưng Tết?Hiện tượng Nguyễn Xuân Sanh“Dấu xưa” - Tập truyện ngắn của Lương Hoàng HạcThơ là những tình khúcTrâu và senChào xuân Tân SửuHương xuânChờ xuânXuân về trên phố