Miền xa – Thơ Trần Khoái
09.09.2016
Miền xa
Nơi ấy
Giờ đã là quá vãng
Ký ức lang thang
Chống gậy đi tìm...
Gió thổi bạt hàng bạch đàn khép tán
Đứa trẻ chăn bò lui cui hái sim
Gặp nắng đi hoang trên những sườn đồi
Cánh đồng mùa mưa đến muộn
Có con cò đang bay ngược gió
Dòng sông vội vã cánh buồm...
Ký ức già nua
Ký ức nhọc nhằn
Đường quen cũ không người đứng đợi
Bất ngờ ngoảnh lại
Ta đã là hôm qua.
Miền xa
Người con gái ngày nào
Đã dắt cháu đi chơi
Làng bây giờ lên phố
Chỉ còn ta lẩn thẩn
Đi tìm những cái không tên.
T.K
Có thể bạn quan tâm
Hồn biển - Nguyễn Văn TámĐà Nẵng – Thơ Quốc LongNhân vật chính của vở kịch - Truyện ngắn Trọng ĐịnhCuốn theo chiều gió - Nguyễn Nhật ÁnhVết xước trên cát - Truyện ngắn Nguyễn Bá HòaMai Bá Ấn - Con sông Trầu lờ lợ nước chè hai...Tự khúc tháng Ba – Thơ Ngô Liên HươngLên núi Dục Thúy tìm dấu xưa – Thơ Mai Hữu PhướcChuyến tàu cuối - Thơ Nguyễn Nho Thùy DươngMuống biển – Thơ Thủy Anh