Đêm Hà Nội – Thơ Đinh Thị Như Thúy
06.12.2016
Thế rồi ngọn nến cháy
Thế rồi đôi môi run
Thế rồi ngón tay trên phím đàn lướt nhẹ
Những nốt nhạc bùa mê khe khẽ bay lên
Hà Nội đêm
Giai điệu bình yên dưới vòm cây sẫm tối
Lá sấu cong cánh diều xanh chấp chới
Buông mình vào xa thẳm mông mênh
Hà Nội đêm
Những ngón tay chông chênh
Phím đàn bỏng rát
Ngọn nến
Vắt kiệt mình cho tiếng hát
Thanh thản rơi
Đ.T.N.T
Có thể bạn quan tâm
Đóa phù dung - Trần Trình LãmĐêm văn nghệ địa phương - Bùi Công MinhNhà nghiên cứu, biên khảo Huỳnh Ngọc ChiếnBÀI CHÒI - Nghiên cứu của TRẦN HỒNGNgười đàn bà khóc cười cùng mưa – Thơ của Thương HuyềnNghĩ về biển đảo…- Thơ Lê Huy HạnhLoay hoay hai cảnh Phố - Quê - Tản văn Phạm Thị Hải DươngChiêm bao gặp Kiều - Nguyễn Nho khiêmChuyện anh tôi - Truyện ngắn Trần Nguyên HậuTrời đói chim – Thơ Nguyễn Thị Ánh Huỳnh