Đêm Hà Nội – Thơ Đinh Thị Như Thúy
06.12.2016
Thế rồi ngọn nến cháy
Thế rồi đôi môi run
Thế rồi ngón tay trên phím đàn lướt nhẹ
Những nốt nhạc bùa mê khe khẽ bay lên
Hà Nội đêm
Giai điệu bình yên dưới vòm cây sẫm tối
Lá sấu cong cánh diều xanh chấp chới
Buông mình vào xa thẳm mông mênh
Hà Nội đêm
Những ngón tay chông chênh
Phím đàn bỏng rát
Ngọn nến
Vắt kiệt mình cho tiếng hát
Thanh thản rơi
Đ.T.N.T
Có thể bạn quan tâm
Đồng Xanh - Đồng Nghệ - Đinh Thị Như ThúyHọc sinh học giỏi môn văn và học sinh có khiếu sáng tác văn chương - Bùi Văn TiếngChúng tôi làm báo văn nghệ giải phóng Trung Trung bộ - Đông San Vĩ Em trách chi...- Nguyễn Nho KhiêmVô bờ cảo thơm – Thơ Lê Anh DũngLục bình - Đinh Lê VũBÁI BIỆT VÕ ĐẠI TƯỚNG – Thơ Mai Hữu PhướcHình như – Thơ Trần Mai Hường Những dòng sông không bao giờ ngủ - Lương Đình KhoaNgười lạ - Hoàng Thi