Đêm Hà Nội – Thơ Đinh Thị Như Thúy
06.12.2016
Thế rồi ngọn nến cháy
Thế rồi đôi môi run
Thế rồi ngón tay trên phím đàn lướt nhẹ
Những nốt nhạc bùa mê khe khẽ bay lên
Hà Nội đêm
Giai điệu bình yên dưới vòm cây sẫm tối
Lá sấu cong cánh diều xanh chấp chới
Buông mình vào xa thẳm mông mênh
Hà Nội đêm
Những ngón tay chông chênh
Phím đàn bỏng rát
Ngọn nến
Vắt kiệt mình cho tiếng hát
Thanh thản rơi
Đ.T.N.T
Có thể bạn quan tâm
Không chịu lớn – Truyện ngắn Nguyễn Nhật HuyGhi nhận từ một cuộc thi phương án kiến trúc - Bùi Văn TiếngGhi ở cuối thế kỷ hai mươi-Truyện ngắn Vũ Ngọc CầmTrong khu vườn cỏ dại – Thơ Đinh Thị Như ThúyMiền tình – Thơ Nguyễn Nho Thùy DươngThơ Ngân VịnhDòng chảy cuộc đời - Vĩnh Thông Lội vào tháng muộn – Thơ Nguyễn Hoàng SaTruyện đồng thoại Võ Quảng - Triết lý hồn nhiên mà sâu xa Ngỡ Ngàng – Thơ Nguyễn Hoàng Sa