Đêm Hà Nội – Thơ Đinh Thị Như Thúy
06.12.2016
Thế rồi ngọn nến cháy
Thế rồi đôi môi run
Thế rồi ngón tay trên phím đàn lướt nhẹ
Những nốt nhạc bùa mê khe khẽ bay lên
Hà Nội đêm
Giai điệu bình yên dưới vòm cây sẫm tối
Lá sấu cong cánh diều xanh chấp chới
Buông mình vào xa thẳm mông mênh
Hà Nội đêm
Những ngón tay chông chênh
Phím đàn bỏng rát
Ngọn nến
Vắt kiệt mình cho tiếng hát
Thanh thản rơi
Đ.T.N.T
Có thể bạn quan tâm
Viết cho con, một ngày thu Hà Nội – Thơ Bùi Công MinhNhững bài thơ nghẹn ngào tiễn biệt Đại tướng Võ Nguyên GiápCâu chuyện Đà Nẵng - Thái Bá LợiMùa mưa ở căn cứ - Thơ Thanh QuếPhố đông người - Phạm Thúy NgaNhững dòng sông không bao giờ ngủ - Lương Đình KhoaĐóa phù dung - Trần Trình LãmNghĩ trong lễ Quốc tang – Thơ Bùi Công MinhĐằng sau màu cỏ - Thơ Lê Văn Hiếu“Phố rêu” - Hồn phố cổ trong tranh họa sĩ Duy Ninh - Vũ Ngọc Giao