Ngõ hoa vàng - Thơ Ngân Vịnh
20.05.2015
Em chỉ một lần đi qua
nắng lặng im
buổi chiều chực vỡ
ngun ngút sương và khoảng cách gió
ghép lại trong anh thành bóng thành hình
trong cái ngõ hoa vàng
một mình cô đơn ngồi ngắm
gương mặt em xa thẳm
tóc lùa vào những đám mây
mùa đông lá rơi rơi
con đường dấu chân em bước
như vẫn còn lời ánh mắt
mang tiếng nói một con người
những mái ngói rêu
tháng ngày
tiếng chim sẻ kêu phát sáng
anh nhớ
một lần em đi qua ngõ vắng
chiều còn một vốc trên tay
N.V.
Có thể bạn quan tâm
Mỹ thuật Đà Nẵng tiếp nối thế hệ - Hồ Đình Nam KhaViết ở Hải Phòng – Thơ Mai Hữu PhướcỞ vách ngăn cuối cùng - Thơ Nguyễn Thị Anh Đào Bài ca xanh - Thơ Phan Tuy AnBác Hai Niệm - Nguyễn KiênVợ người taKhi con mười tám tuổi – Thơ Mai Hữu PhướcTôi vấp chân vào gió - Thơ Ngân VịnhĐôi điều bày tỏ - Thơ Ngân VịnhVề sông thiêng – Thơ Nguyễn Văn Tám