Lòng trôi Tràng An – Thơ Quốc Sinh
01.12.2016
mênh mông
thinh lặng thiên nhiên
dòng
mênh mông nước
nối liền mênh mông
đỉnh xanh dựng tiếp đỉnh xanh
thuyền
đi một chiếc mà thành
thênh thang
lòng tôi
trôi
giữa Tràng An
trong non nước đổ trăm ngàn niềm thiêng
bao nhiêu
thinh lặng thiên nhiên
xưa
bao nhiêu
khói về miền sương
nay.
Q.S
Có thể bạn quan tâm
Chiều tĩnh lặng – Thơ Lê HàoTrò chơi ngày Tết của người dân xứ Quảng - Huỳnh Thạch HàGiao thoa văn hóa Việt - Chăm nhìn từ thơ ca dân gian – Võ Văn hòeLặng đứng bên cầu – Thơ của Nguyễn Văn TuấnYBrơm – Thơ Bùi Công MinhGửi một người đàn bà xấu số - Thơ Bùi Công MinhNghìn năm vàng dấu cát – Văn Thành LêGió mặn - Bùi Công MinhSông Hàn tuổi mười tám - Bùi Công Minh Những âm thanh bên bờ sông lấp - Nguyễn Nhã Tiên