Lòng trôi Tràng An – Thơ Quốc Sinh
01.12.2016
mênh mông
thinh lặng thiên nhiên
dòng
mênh mông nước
nối liền mênh mông
đỉnh xanh dựng tiếp đỉnh xanh
thuyền
đi một chiếc mà thành
thênh thang
lòng tôi
trôi
giữa Tràng An
trong non nước đổ trăm ngàn niềm thiêng
bao nhiêu
thinh lặng thiên nhiên
xưa
bao nhiêu
khói về miền sương
nay.
Q.S
Có thể bạn quan tâm
Mùa thu khác - Thanh QuếBụi của nhau Truyện ngắn Nguyễn Đăng KhoaCó một tượng đài Bác Hồ trong thơ - Nguyễn Ngọc PhúBên cạnh con nước – Truyện ngắn của Đặng Ngọc Việt AnhLạc bước - Vũ Tuyết MâyKý ức Mẹ - Thơ Nguyễn Nho thùy DươngĐà Nẵng mình tôi – Thơ Nguyễn Nhã TiênNhà thơ Nguyễn Kim Huy Với núi - Nguyễn Hải LýSương khói say - Thơ Lê Anh Dũng