Lòng trôi Tràng An – Thơ Quốc Sinh
01.12.2016
mênh mông
thinh lặng thiên nhiên
dòng
mênh mông nước
nối liền mênh mông
đỉnh xanh dựng tiếp đỉnh xanh
thuyền
đi một chiếc mà thành
thênh thang
lòng tôi
trôi
giữa Tràng An
trong non nước đổ trăm ngàn niềm thiêng
bao nhiêu
thinh lặng thiên nhiên
xưa
bao nhiêu
khói về miền sương
nay.
Q.S
Có thể bạn quan tâm
Khuyết một vầng trăng - Thơ Lê Huy HạnhHoa ô môi nở xòe từng cánh - Nguyên Chương Thơ Vạn LộcGửi ... - Thơ Lê Khánh MaiCon người, thời ấy – Thơ Thanh QuếĐó là thời nào - Thanh QuếPhiêu diêu Đêm thần thoại – Thơ Nguyễn Ngọc HàTriều khát - Thơ Thảo NguyênMưa rào tháng Ba và nàng Bân - Đào Phi CườngKhoảnh khắc với Hoàng thành – Thơ Nguyễn Nhã Tiên