Lòng trôi Tràng An – Thơ Quốc Sinh
01.12.2016
mênh mông
thinh lặng thiên nhiên
dòng
mênh mông nước
nối liền mênh mông
đỉnh xanh dựng tiếp đỉnh xanh
thuyền
đi một chiếc mà thành
thênh thang
lòng tôi
trôi
giữa Tràng An
trong non nước đổ trăm ngàn niềm thiêng
bao nhiêu
thinh lặng thiên nhiên
xưa
bao nhiêu
khói về miền sương
nay.
Q.S
Có thể bạn quan tâm
Ký ức Mẹ - Thơ Nguyễn Nho thùy DươngĐà Nẵng tuổi bốn mốt - Bùi Văn TiếngĐối diện với sông Hàn - Uông Thái BiểuVô danh - Đỗ Như ThuầnCánh đồng đom đóm - Trần Nguyên HạnhGiấc hồng - Nguyễn Nho Thùy DươngKhung cửa gỗ - Đinh Quỳnh NhưQuảng Nam tỉnh tạp biên 廣南省雜編 Tư liệu quý về văn hóa, lịch sử vùng đất Quảng Nam - Lê Thị HàQuảng bá tác phẩm văn học thời công nghệ số - Đinh Thị Như ThúyTrưa trong vườn Nguyễn Du - Thơ Võ Kim Ngân