Lòng trôi Tràng An – Thơ Quốc Sinh
01.12.2016
mênh mông
thinh lặng thiên nhiên
dòng
mênh mông nước
nối liền mênh mông
đỉnh xanh dựng tiếp đỉnh xanh
thuyền
đi một chiếc mà thành
thênh thang
lòng tôi
trôi
giữa Tràng An
trong non nước đổ trăm ngàn niềm thiêng
bao nhiêu
thinh lặng thiên nhiên
xưa
bao nhiêu
khói về miền sương
nay.
Q.S
Có thể bạn quan tâm
Chùm thơ chợt tới – Thơ Thanh quếĐóa hoa không gai và con cừu không rọ mõm – Truyện ngắn Quế HươngKhông đề – Thơ Lê Huy HạnhTản mạn về sông – Tùy bút Nguyễn Văn Tám Dọc mù sương - Thơ Trần Tuấn Đối diện với sông Hàn - Uông Thái BiểuNước mắt hình ngọn lửa - Phát DươngCột mốc thời gian – Thơ Nguyễn Đông NhậtEm – Thơ Lê Huy HạnhKhúc quê - Thơ Nguyễn Nhã Tiên