Lòng trôi Tràng An – Thơ Quốc Sinh
01.12.2016
mênh mông
thinh lặng thiên nhiên
dòng
mênh mông nước
nối liền mênh mông
đỉnh xanh dựng tiếp đỉnh xanh
thuyền
đi một chiếc mà thành
thênh thang
lòng tôi
trôi
giữa Tràng An
trong non nước đổ trăm ngàn niềm thiêng
bao nhiêu
thinh lặng thiên nhiên
xưa
bao nhiêu
khói về miền sương
nay.
Q.S
Có thể bạn quan tâm
Ghi nhận từ một cuộc thi phương án kiến trúc - Bùi Văn TiếngKý ức Dã quỳ - Trần Nguyên HạnhVề quê - Y NguyênMặn mà cái duyên vè Quảng –sênh sứa - Trương Đình Quang Nàng ở cổng trời - Nguyễn Thị Anh ĐàoMùa chim làm tổ - Nguyễn Thị Lê NaChuyện phố – Truyện ngắn Y VũBiển thanh xuân - Trương Điện Thắng Niềm say - Thơ Lê Huy HạnhNghề đóng ghe thuyền truyền thống ở Đà Nẵng - Đinh Thị Trang