Lòng trôi Tràng An – Thơ Quốc Sinh
01.12.2016
mênh mông
thinh lặng thiên nhiên
dòng
mênh mông nước
nối liền mênh mông
đỉnh xanh dựng tiếp đỉnh xanh
thuyền
đi một chiếc mà thành
thênh thang
lòng tôi
trôi
giữa Tràng An
trong non nước đổ trăm ngàn niềm thiêng
bao nhiêu
thinh lặng thiên nhiên
xưa
bao nhiêu
khói về miền sương
nay.
Q.S
Có thể bạn quan tâm
Con rùa tai đỏ - Truyện ngắn Lê Sĩ ĐồngVăn hóa gia đình và gia đình văn hóa - Bùi Văn TiếngKhe trời - Truyện ngắn Kiều GiangSen - Truyện Trần Nguyễn Yến NhiMùi thuốc súng – Truyện ngắn Nguyễn Văn ThọLặng đứng bên cầu – Thơ của Nguyễn Văn TuấnMái nhà tranh - Dương Văn BảyPhương tịnh sắc – Thơ Nguyễn Nhã TiênKiêng kỵ của ngư dân ven biển Đà Nẵng - Đinh Thị TrangÔi Tổ quốc tôi - Ngô Thị Hạnh