Dấu chân người lính biển – Thơ Mai Hữu Phước
25.05.2016
Anh để lại dấu chân trần trên cát
Bao năm qua tiếng sóng hãy còn buồn
Em lặng lẽ đi một đời bên biển
Dấu chân nào tê buốt mỗi hoàng hôn.
Làng năm ấy xác xơ ngày biển động
Đêm âm u ngơ ngác những thân tàu
Bờ bãi vắng giấu che điều uất nghẹn
Biết bao giờ tàn vết những thương đau.
Làng chừ đã tinh tươi màu phố mới
Sao lòng em cứ cũ mãi muôn sau
Anh đâu biết dấu chân ngày xưa ấy
Suốt một đời còn để khổ cho nhau!
M.H.P
Có thể bạn quan tâm
Câu chuyện Đà Nẵng - Thái Bá LợiChiêm bao gặp Kiều - Nguyễn Nho khiêmMưa gió cuộc đời... - Truyện ngắn PHAN NGỌC DIỄM HÂN“Làm người tử tế, Dễ không?” – Bùi Văn TiếngBờ thực - Thơ Nguyễn Thị Anh Đào Con trâu cụt sừng - Truyện ngắn của Nguyễn Phúc LiêmJun và cuộc phiêu lưu thần kỳ - Truyện ngắn Nguyễn Thế AnhCái duyên - Thơ của Tạ Đình Chiến Đất gọi – Thơ Nguyễn Hoàng SaNgõ quê – Thơ Khê Giang