Dấu chân người lính biển – Thơ Mai Hữu Phước
25.05.2016
Anh để lại dấu chân trần trên cát
Bao năm qua tiếng sóng hãy còn buồn
Em lặng lẽ đi một đời bên biển
Dấu chân nào tê buốt mỗi hoàng hôn.

Làng năm ấy xác xơ ngày biển động
Đêm âm u ngơ ngác những thân tàu
Bờ bãi vắng giấu che điều uất nghẹn
Biết bao giờ tàn vết những thương đau.
Làng chừ đã tinh tươi màu phố mới
Sao lòng em cứ cũ mãi muôn sau
Anh đâu biết dấu chân ngày xưa ấy
Suốt một đời còn để khổ cho nhau!
M.H.P
Có thể bạn quan tâm
Tôi với tôi xung khắc - Thơ Thanh QuếĐổi mới tư duy tiểu thuyếtChiếc Nhẫn Ngọc – Truyện của Rabindranath Tagore Lỡ chuyến đò chiều – Thơ Tú AnhTạm biệt Huế - Thơ Thu BồnTiễn mùa về xa ngái – Đinh Thị Như ThúyCô gái vẽ linh hồn - Truyện Cẩm GiangÔng lão và con gà trống – Thơ Phạm PhátKhi ta biết có nhau ; Vô thường - Như NgọcBến khát – Thơ của Tất Hanh