Chiều nhạt – Thơ Nguyễn Thị Ánh Huỳnh
11.06.2015
Chiều cuồng cuồng nắng
Gió tốc tốc xanh
Chợt quầng mây màu bã mía
Trời nhàn nhạt
Chiều buông màn
Người đàn bà ngồi tiếc nắng
Tìm sự mặn nồng còn sót lại trong cây cơm nguội
Sự nhàn nhạt của thời gian
Dan díu với người đàn bà
Bằng màu mỡ gà lá bàng chớm lửa
Cảm giác canh suông của vàng mười hoa vông
Cảm giác đơn điệu của mái ngói nhạt rêu
Nghe tóc chiều cay khói
Ngôi nhà trôi
Tay người đàn bà chới với
Hoàng hôn chợt là khách trong nhà
Đêm đã nằm trên giường chờ đợi ?
Người đàn bà và cây cơm nguội
Cố níu lấy chiều
Đang nhạt
Nhưng
Đám mây màu bã mía
Đã hắt chiều
Đổ đi !
N.T.A.H
Có thể bạn quan tâm
“Đà Nẵng chống liên quân Pháp - Tây Ban Nha (1858-1860): Quá khứ và hiện tại”(*) - Bùi Văn TiếngHoàng Sa - Đặng Huy GiangNghề đóng ghe thuyền truyền thống ở Đà Nẵng - Đinh Thị TrangVề phía những căn nhà – Thơ Vô BiênRu con – Thơ Nguyễn Văn TámĐang già đi nỗi đau khát sống – Thơ Đinh Thị Như ThúyNợ - Thơ Huy NgữNhà thơ LƯU TRÙNG DƯƠNG (1930-2014)Nguyên quán – Thơ Lê Anh DũngSông vẫn chảy trong tôi – Huỳnh Viết Tư