Trắng - Trần Trúc Tâm
01.06.2015
Tại sao lòng thấy bồi hồi
Khi hoa mận nở trắng trời mưa bay
Tặng TT
Áo em hoa mận trắng ngời
Khoảng không trắng cánh cò bơi ngang chiều
Nắng nhìn trắng cánh hoa yêu
Dáng em đứng giữa trời chiều nhớ thương
Tôi yêu màu trắng quê hương
Mẹ già chín nắng mười sương trong đời
Áo nâu trắng khoảnh mồ hôi
Đêm sâu mắt trắng đợi người ra đi.
Bất ngờ... chiếc lá
Hai mươi năm xa cách
Bất ngờ... em đến thăm
Cành khô xanh lá biếc
Gió cũng reo thì thầm
Em nhìn anh trân trân
Anh nhìn em bỡ ngỡ
Chuyện xưa mình dang dở
Bởi vì Mây trên cao
Không dừng đan áo mộng
Nên chúng mình xa nhau...
Bây chừ hai đứa hai đầu
Ít nhiều nhan sắc phai màu thời gian
Triền sông hoa cải hoe vàng
Hồn anh theo gió lang thang cuối mùa
Em về gõ nhịp đường mưa
Bất ngờ... chiếc lá rơi vừa trên vai!
T.T.T
Bài viết khác cùng số
Không chịu lớn - Nguyễn Nhật HuyThượng Đế và trái tim thiếu phụ - Kiều GiangTìm chút bình yên trong tiếng ru hời - Nguyễn Ngân HàMùa hè thứ mười bảy - Trần Thanh NhànNgười thầy Họa Mi - Thanh Trắc Nguyễn VănChiếc mâm đồng - Từ Dạ LinhMùi thuốc súng - Nguyễn Văn ThọĐến với Trường Sa - Thân Trọng DũngHành trình tìm và gặp sau chiến tranh - Trần Trung SángĐại ngàn mù xa - Trường ThiSự tồn tại - Tăng Tấn TàiThiên thu cho Người - Kiều GiangKiến trúc sư vẽ mắt người trong tranh - Khánh Tân Trí ThuMột nơi vô cùng - Lê TuânLên núi Dục Thúy tìm dấu xưa – Mai Hữu PhướcTrắng - Trần Trúc TâmNgày về thăm Huế - Nguyễn Công ToảnMột ngày - Nguyễn TưChờ - Vạn LộcHình như ở cuối chân trời - Trương Công MùiVề những con người trồng Thành phố - Đỗ Thượng ThếTấm lòng của Nguyễn Hàm Ninh với Đà Nẵng - Châu Yến LoanThăm Phật viện Đồng Dương - Trương Văn KhoaCông ty khai thác quần đảo Tây Sa - Võ HàNhững bến và đò cùng vài nét lịch sử liên quan trên địa bàn thành phố Đà Nẵng xưa - Lê Duy AnhTago - Người thoáng hiện - TS. Lâm Vinh