Thiên thu cho Người - Kiều Giang
01.06.2015
Kể từ
người bỏ cuộc vui
Ta về
thắp lửa trên đồi Dạ Kinh
Nghiêng trăng
uống cạn bóng mình
Nghiêng đời
uống cạn dòng sinh tử này
Nhớ xưa
em chuốc mộng say
Bây giờ
anh chuốc
những ngày cuồng ca
Sóng cồn
biển nhớ tìm hoa
Vì người
thức suốt canh tà
mai sau
Kinh này
niệm một dòng thôi
Áo này
đã nhuộm mấy màu cuồng si
Em
từ lỡ bước ra đi
Cành hoa tím
chạm bờ mi sững sờ
Tiếng lòng nhỏ giọt
vào thơ
Gọi người
trở giấc
bên bờ thực hư
Phiêu du. Nào! Cứ phiêu du
Tim nay
hóa đá thiên thu
cho người.
K.G
Bài viết khác cùng số
Không chịu lớn - Nguyễn Nhật HuyThượng Đế và trái tim thiếu phụ - Kiều GiangTìm chút bình yên trong tiếng ru hời - Nguyễn Ngân HàMùa hè thứ mười bảy - Trần Thanh NhànNgười thầy Họa Mi - Thanh Trắc Nguyễn VănChiếc mâm đồng - Từ Dạ LinhMùi thuốc súng - Nguyễn Văn ThọĐến với Trường Sa - Thân Trọng DũngHành trình tìm và gặp sau chiến tranh - Trần Trung SángĐại ngàn mù xa - Trường ThiSự tồn tại - Tăng Tấn TàiThiên thu cho Người - Kiều GiangKiến trúc sư vẽ mắt người trong tranh - Khánh Tân Trí ThuMột nơi vô cùng - Lê TuânLên núi Dục Thúy tìm dấu xưa – Mai Hữu PhướcTrắng - Trần Trúc TâmNgày về thăm Huế - Nguyễn Công ToảnMột ngày - Nguyễn TưChờ - Vạn LộcHình như ở cuối chân trời - Trương Công MùiVề những con người trồng Thành phố - Đỗ Thượng ThếTấm lòng của Nguyễn Hàm Ninh với Đà Nẵng - Châu Yến LoanThăm Phật viện Đồng Dương - Trương Văn KhoaCông ty khai thác quần đảo Tây Sa - Võ HàNhững bến và đò cùng vài nét lịch sử liên quan trên địa bàn thành phố Đà Nẵng xưa - Lê Duy AnhTago - Người thoáng hiện - TS. Lâm Vinh