Về quê - Quốc Long
29.08.2018
Ta về với ruộng với trâu
Đêm trăng thanh
Tiếng đàn bầu ngân nga
Xa rồi phố xá phồn hoa
Chẳng còn nghiêm cẩn vào ra đô thành
Sớm chiều lộng gió trời xanh
Mới hay hương lúa ngọt lành làm sao
Đường quê thắm dải lụa đào
Cây đa bến nước thuở nào còn đây
Giếng thơi múc mãi vẫn đầy
Mái chùa cong, sậm, rải đầy hoa cau...
Thả diều con nít gọi nhau
Trong veo ánh mắt... mặt bầu nhọ nhem
Người quê chợt thấy đã quen
Không tiền mà vẫn say mềm đêm đêm...
Ngả mình
trời đất dịu êm
lo toan biến mất... buồn phiền tan đi!...
Q.L
Bài viết khác cùng số
Mỳ Quảng - hương vị quê nhà - Tường HuyVăn học, nghệ thuật Việt Nam - những bài học lớn(*) - Hữu Thỉnh70 năm văn học, nghệ thuật cách mạng thành phố Đà Nẵng (1948-2018) - Bùi Văn TiếngTìm lại dấu xưa - Trần Trung SángLão Đen - Đỗ Nhựt ThưNhà có bông Vạn Thọ - Mang Viên LongTản văn Trần Nguyên HạnhRơi ngược thời gian - Jason Helmandollar (Võ Hoàng Minh dịch)Về quê - Quốc LongThơ Trịnh Văn NhânTiếng tắc kè nơi ngôi mộ cha tôi - Thái Bảo - Dương ĐỳnhThơ Đinh Thị Như ThúyLòng chưa cạn đêm sâu - Nguyễn Ngọc HạnhBóng mẹ - Nguyễn Hoàng ThọThơ Nguyễn Nhã TiênNgọn gió sắc không - Tăng Tấn TàiPhi Vận tướng quân Nguyễn Phục trong tín ngưỡng của cư dân Đà Nẵng - Đinh Thị TrangNhật ký Lưu Quang Vũ - Một góc nhìn nghệ sĩ - Bùi Việt ThắngSự ám ảnh về cái chết trong cuộc đời và sáng tác của Xuân Quỳnh và Lưu Quang Vũ - Phạm Ngọc HiềnThanh Quế - người đi “vé đứng” trên chuyến tàu văn xuôi - Đặng Thị Ngọc Phượng, Phạm Phú PhongHình tượng nhân vật Chúa Tiên Nguyễn Hoàng trong tiểu thuyết Minh sư của Thái Bá Lợi - Hồ Sỹ Bình