Bóng mẹ - Nguyễn Hoàng Thọ
29.08.2018
Bốn nghìn năm
Mẹ Âu Cơ
khí thiêng sông núi
cõi bờ còn đây
từ trong thần phách cỏ cây
rung lên tiếng Mẹ
hồn dây đàn bầu
Ngời trang ký ức đêm sâu
cây tre huyền sử
xanh màu
thời gian
nghìn xưa dậy bóng
trai làng
nhổ tre
phóng ngựa
phá tan giặc cuồng
Bánh giầy tròn
bánh chưng vuông
từ tâm thiện tánh
càn khôn
hiện về
Dặm nghìn
trắng gió hoa lê
mênh mang bóng mẹ
hồn quê
bời bời.
N.H.T
Bài viết khác cùng số
Mỳ Quảng - hương vị quê nhà - Tường HuyVăn học, nghệ thuật Việt Nam - những bài học lớn(*) - Hữu Thỉnh70 năm văn học, nghệ thuật cách mạng thành phố Đà Nẵng (1948-2018) - Bùi Văn TiếngTìm lại dấu xưa - Trần Trung SángLão Đen - Đỗ Nhựt ThưNhà có bông Vạn Thọ - Mang Viên LongTản văn Trần Nguyên HạnhRơi ngược thời gian - Jason Helmandollar (Võ Hoàng Minh dịch)Về quê - Quốc LongThơ Trịnh Văn NhânTiếng tắc kè nơi ngôi mộ cha tôi - Thái Bảo - Dương ĐỳnhThơ Đinh Thị Như ThúyLòng chưa cạn đêm sâu - Nguyễn Ngọc HạnhBóng mẹ - Nguyễn Hoàng ThọThơ Nguyễn Nhã TiênNgọn gió sắc không - Tăng Tấn TàiPhi Vận tướng quân Nguyễn Phục trong tín ngưỡng của cư dân Đà Nẵng - Đinh Thị TrangNhật ký Lưu Quang Vũ - Một góc nhìn nghệ sĩ - Bùi Việt ThắngSự ám ảnh về cái chết trong cuộc đời và sáng tác của Xuân Quỳnh và Lưu Quang Vũ - Phạm Ngọc HiềnThanh Quế - người đi “vé đứng” trên chuyến tàu văn xuôi - Đặng Thị Ngọc Phượng, Phạm Phú PhongHình tượng nhân vật Chúa Tiên Nguyễn Hoàng trong tiểu thuyết Minh sư của Thái Bá Lợi - Hồ Sỹ Bình