Triết lý vụn về tuổi già
Sự ồn ào luôn phá vỡ bình yên
Trái ngược mục đích sống cũng hoá thành
mâu thuẫn
Tuổi già loanh quanh như gió quẩn
Cửa hé thôi cũng sợ lắm -gió lùa
Tuổi già nhìn thấy gì cũng tiếc ngẩn ngơ
Đi chậm chạp đứng ngồi đều chậm chạp
Thấy nhiều điều ngang tai trái mắt
Cũng chỉ nhìn thôi bởi sức đâu còn
Bạo lực người già dễ hơn trẻ con
Khi trẻ đau trẻ còn khóc được
Người già đâu có còn nước mắt
Cam chịu đau chết là hết thôi mà
Nhiều cảnh già nhìn thấy mà thương
Bao nhiêu hào quang cũng thành vô nghĩa
Khi đã già đều như nhau cả
Bi đát thay nếu túi không tiền
Người già dễ tan chảy như sương
Đang hiện hữu thoắt đã thành vô ảnh
Hùng dũng thế mà rồi hiu quạnh
Giấc ngàn thu ai cũng ngủ như nhau
Ngày mỗi ngày xoa dịu mọi niềm đau
Cởi bỏ hết mọi niềm vui nỗi khổ
Cứ an nhiên trước mọi điều, đừng sợ
Thế gian ơi ai rồi chẳng sẽ già..
Đêm không ngủ
Đêm sao đêm thật là dài
Không gian tĩnh lặng gió ngoài song thưa
Đêm không trăng trời không mưa
Đồng hồ điểm nhịp như vừa sang canh
Chỉ mong trời sáng cho nhanh
Đêm dài như thể chỉ dành cho tôi
Thức đêm cũng đã nhiều rồi
Tóc sương đã điểm , da mồi đã lâu
Tưởng rằng thôi nhé, đêm sâu
Bao năm tha bổng cho nhau được rồi
Ai ngờ đêm vẫn đùa dai
Để cho biết đêm vẫn dài là đây
Một đời được mấy giấc say
Được bao nhiêu tháng, nhiêu ngày mừng vui
Tưởng rằng thôi thế thì thôi
Nói buông đâu dễ một lời là buông
Đêm sâu thăm thẳm giọt sương
Long lanh sáng lại sắp dường như tan
Đêm dài lòng dạ chứa chan
Nghĩ gì ư - thấy miên man nỗi đời
Miên man cái nỗi con người
Vì chưng mất ngủ nói lời của đêm...
(baovannghe.com.vn)