Mầm xuân
04.03.2024
Bão lũ cuốn tôi đi
Một miền xa khuất
Tôi chẳng còn gì ngoài chiếc vỏ mẹ cho
Đời mầm hạt
Vùi thân nơi xứ lạ
Tôi chẳng có gì để mơ tưởng
Về một thế giới cây xanh
Chiếc phận lép không mong đời di thực
Sống còn nơi bụi gai
Nhưng đâu đây tiếng chim gọi tôi dậy
Đất ôm tôi, cho tôi bú mớm
Hạt sữa phù sa ấm áp ngọt ngào
Tôi mở miệng và bung ra khỏi vỏ
Cựa quậy
Xỏ chân vào đời ấm lạnh
Cảm nhận sâu bọ oan khiên
Phản ứng co mình thân mỏng
Mở ra chiếc lá che đầu
Sần sùi áo cánh
Niềm vui hoang dại
Nỗi sợ bão giông
Đã luyện thân tôi dòng nhựa đắng
Một sớm mai xuân
Đời tôi quang phổ
Ánh mặt trời le lói tỏa đầy tôi
Tôi mạo hiểm nở ra cùng làn gió
Nụ đầu mùa tinh mật
Dâng lên niềm cảm tạ hồn nhiên
Thương vỏ mục
Đã vì tôi sống sót
Bón cho chùm rễ xuân tươi...
N.T.N
Bài viết khác cùng số
Một thoáng vườn quêĐể Đà Nẵng trở thành trung tâm văn hóa, nghệ thuật của vùng Bắc Trung bộ và Duyên hải Trung bộThằng Như CồBài học không có giáo trìnhĐi cùng Cảnh sát biểnThương lắm Tháng 3Xuân về trên đèo mây thương nhớNhững ngọn nếnThơ Thu ThủyDòng trôiLàn hươngHình như còn chút nắngMầm xuânThơ Trần Hữu HoàngThơ Đào An DuyênLy rượu đàn bàThơ Thanh QuếKý ức của cátThành phố quê tôiÔng Nguyễn Đình An - người anh lớn của những người làm văn hóa đất QuảngNguyễn Đình An người luôn đau đáu về lòng dânMột vài suy nghĩ nhỏ về người anh lớnHoàng Sa trong dáng hình Tổ quốcRừng, truyền thuyết và tiểu thuyếtVăn chương - Những suy ngẫm về nghệ thuậtĐọc tự truyện của Phan Đức NhạnXuân Tình trong tình XuânTiếng hót mùa xuânXuân về trên phốVàng son một thuởBiển Mỹ KhêTrường Sa của tôiĐà Nẵng của tôi