Dưới trăng cùng Kazik
10.06.2009
Ông ngồi lặng yên không nói gì
Mờ sương Mỹ Sơn trời khuya dần buông
Gió ru lời xưa cỏ cây điêu tàn
Tôi đâu có nói gì cùng Kazik
Mà sao đền tháp cứ nhìn tôi
Mà sao vũ nữ Chăm ngưng múa hát
Thần Shiva níu thời gian trôi dạt
Ông chạm vào đá hồi sinh
Những mất đi, sanh nở
Dưới lớp rêu mờ tỏ
Lấp lánh hơi ấm bàn tay Chămpa trong đó
Những đền tháp và những vụn nát
Giữa thung lũng trần gian
Như con tò vò chằm vá cần mẫn
Nỗi niềm say mê tạo tác
Phải chi tôi đừng nói gì
Vầng trăng kia sẽ trò chuyện cùng ông
Cổ tháp kia sẽ lặng lẽ cùng ông
Về những đổ vỡ trinh bạch
Những vụn nát đền đài
Ông ngồi lặng yên không nói gì
Nhìn vầng trăng trên tháp
Tạc câu ca Chăm lên ngực
Chạm vào điệu múa đất đai
Làm sao có thể kiệm lời
Trước thần Shiva và tượng mất đầu
Giữa hằng hà thiện ác.
NGUYỄN NGỌC HẠNH
Bài viết khác cùng số
Những mẩu chuyện về Bác HồÂm vang Trường SơnƠi cô gái Trường SơnMặt trời bay điBến VạcQuần áo làng HiệpTưởngNgười bác sĩ ấyAi là tôiDưới trăng cùng KazikTìm…EmNhớ quêMột thoáng yêuThổn thứcHoài niệmÚp mặtHỏi một dòng sôngTháng năm quê BácMột miền ký ứcBạn cũCon đườngHạt mưaGánh buồn đổ sôngĐọc “Dòng Sông Thơ” của Trương Quang SinhCầu vồng cõng những cơn mưaChuyện một người lính khố đỏẤn tượng họa sĩ ENZO MAYOKý ức thời gian: Khắc khoải những âm giai hoài niệmNhân kỉ niệm lần thứ 20 ngày mất của nhà thơ Thế Lữ (3-6-1989 _ 3-6-2009)Biểu tượng của hoa trong ca daoPhan Thanh với hoạt động nghị trườngKỶ NIỆM 70 NĂM NGÀY MẤT NHÀ YÊU NƯỚC PHAN THANH (1939 - 2009)Cấu trúc song hành và liên tưởng trong bài thơ Mộ (Chiều tối) của Hồ Chí Minh