Chùm thơ THU THỦY
Tác giả Thu Thủy
PHÍA NGÀY LÀ NHỮNG TIẾNG ĐÊM
Có những ngày dày đặc tiếng đêm
Lặng im như găm vào phố
Mắt cũng chừng găm vào lá cỏ
Đi qua phiên chợ thời gian…
Ngày sánh lại như đêm
Không thể nhận ra hình hài của gió
Đêm không biết ngày thức giấc
Lưng chừng rơi
Mới giật mình
Mặt trời cuống cuồng chờ cuộc hồi sinh
Nhốt tất cả vào đêm những chật nêm cuồng vọng
Những nhàu nhĩ mặt người ngái ngủ
Khép lại những ngày giống hệt ngày
Một nét nhạc nào, một vầng sáng nào dịu dàng qua tay
Mọi cánh cửa mở ra
Ánh mặt trời hân hoan tràn kín ngôi nhà ngầy ngật tối
Tràn kín mảnh vườn lãng quên ngày tháng nọ
Trỗi dậy từ mật đất thẳm
Một nhành hoa đỏ
Vịn tối
Lần về
Nguyên thủy
Bình minh.
Tranh Hà Hùng Dũng
NGÀY NẮNG VỠ
Thốc về phía tôi
Ngọn gió
Một ngày nắng vỡ
Tôi đẫm nỗi buồn…
Có phải thời gian là bóng mây trôi
Vô tình làm mưa tóc rối
Giấc mơ nào vừa thức
Quán quen thôi nhớ dáng ai ngồi ....
Cho tôi về với ngày xưa tôi
Ngút ngát đường trưa nắng đổ
Cành Xuyến Chi nhẹ run trong gió
Nhuốm lên từng môi mắt
Trêu ngươi.
Ngày nào đó...
giờ quá xa xôi
Tôi vẫn là tôi,
người đàn bà ủ hương mùa thiếu nữ
Ngậm đòng khát nắng
Chờ
gió mưa
bỗng chốc hóa yên bình...
Tranh acrylic Tuấn Dũng
MÙA TRĂNG BỎ QUÊN
Hao khuyết một vầng trăng
Ngậm ngùi đêm trở dạ
Lạc lối về phương ký ức
Một mình giữa những sợi đêm buông...
Chống chếnh mảnh trăng suông
Đêm khoả thân nỗi nhớ
Trăng ngửa mình đón gió
Ờ hay!
Rau Răm sao chẳng lên trời?
Lá chưa kịp vàng
Thu đã vàng lơi
Bình minh chớm xanh
Hoàng hôn vội khép
Ừ câu hát thương nhau... cởi áo
Cho bữa trăng nào trẩy hội
di hoang...
Xin một lần trọ phía trần gian
cho trăng tròn đêm tinh khiết
Nguyên sơ cuộc rằm
thánh thiện
Dằng dặc sao trời
Lấp lánh những yêu thương...
MÙA HOA BỎ LẠI
Ngủ ngoan nhé!
những mùa hoa
Lãng quên trong khu vườn yên giấc
Giấc mơ nào đã trôi dạt vào đêm
có còn thức dậy?
Mà nghe hương rú hương rừng.
Ngủ ngoan nhé !
những ước mơ
Con bướm lạ vàng ươm cánh nắng
không còn bay về nữa
Đất vẫn lặng câm ấp ủ
Núi vẫn cúi đầu toan tính chuyện phù du.
Bay đi nhé ! những khát khao
Ta giọt nước thiên hà hòa vào biển cả
Thắm một lần cho đất trời thơm thảo
Cười những xanh lá bạc vôi...
Tạm biệt nhé !
những mùa hoa bỏ lại
Vàng đỏ một trời, Chiều tím bâng khuâng..
Thương gã chăm vườn chọn cành khô treo xác
Mà quên câu hát ân tình thuở mẹ yêu cha...
Tranh kỹ thuật số của Phạm Văn Tư
KHÁT VỌNG
Ảo ảnh
Phía dần xa...
Đường chân trời khép-mở
Đôi mắt khát tìm
Mênh mông miền gió cát
Nhánh Xương Rồng
Trờ dậy
Hồi sinh...
Nắng mưa nào lên xanh
Sa mạc cằn cỗi
Nhánh Xương Rồng vượt cạn
Đơm hoa...
Hoang vu mặt trời
Hoang vu triền cát bao la
Nhánh Xương Rồng khát khao
Thèm mùi hương của đất
Mùi tháng năm,
Biển đồi khuất lấp
Tiếng thổn thức từ mạch nguồn thẳm sâu...
Ngần ngật nắng thiêu
Con gió chẻ ngang đầu
Nhánh Xương Rồng ngàn năm khát nắng
Chùm gai nhọn ủ sương phục sinh từng giờ khắc
Vết xước nào
Trầy trật,
Đau...
T.T