Xa thật xa
01.07.2025

Em đóng đinh nỗi nhớ
Treo lên tường
Vết thời gian hoen ố
Phai nhạt rồi những yêu thương
Đêm từng đêm
Em xâu hạt kỷ niệm
Kết thành tràng
Dụ đêm về
Phủ trắng những cơn mê
Anh ở đâu
Giữa không gian và thời gian
Thăm thẳm mịt mùng
Bàn tay em không với tới
Cõi vô tận, xanh màu thiên thu
Em vẫn biết
Dĩ vãng nước qua cầu
Trăng nơi đáy giếng
Bóng người xưa chìm khuất
Một dòng sâu
Tình là vậy
Mong chi ngày trở lại
Xa thật xa
Hun hút những phương trời
Một lần nhớ
Muôn lần mong khắc khoải
Đừng cố tìm
Bóng chim tăm cá, biệt mù khơi.
T.N
Bài viết khác cùng số
Những trang văn sống mãiHương bưởi Trường SơnKhuất bóng hoàng hônNhững mặt trăng nhỏ của tôiThành phố những tầng xanh“Hoa anh đào” trên sóngVăn hóa xứ Quảng về chung một nhàHuyền thoại một trận đánh và câu chuyện hòa bình hôm nayHồn quêBức tranhHiếm hoi sươngVọng trăngChùm thơ ngắnVũ trụ emMột lối vềCận kềLời không gửiHaiku Hội AnĐêm sông TràBên triền núi Sơn TràNghiêngBức tượng đáXa thật xaLoa kèn đỏỞ một nơi rất nhiều mây trắngHoàng Minh Nhân - Người giữ lửa văn chươngHoàng Minh Nhân - Những trang đời để lạiQuản lý, bảo tồn và phát huy giá trị lễ hội trong đời sống của người dân Đà NẵngGiải pháp bảo tồn và phát huy giá trị di sản văn hóa dân gian trong đời sống đô thị ở thành phố Đà Nẵng sau-hợp-nhất với tỉnh Quảng NamTruyện ngắn Vũ Ngọc Giao - Những âm bản cuộc đờiNhững trang văn về chiến tranh còn mãi với thời gianMùa hoa sông HànKhởi sắc du lịch sinh thái Hòa BắcTinh hoa văn hóa (Khai mạc pháo hoa quốc tế Đà NẵngĐà Nẵng giai điệu yêu thươngDáng núi ơn Cha, Nghĩa tình sông Mẹ