Hương phố
06.02.2009
Buổi ấy nhà đơn trong hẻm phố
Xanh tươi sân nhỏ khóm hoa nhài
Mỗi bình minh dậy đầy hoa nở
Hương tỏa dịu dàng gửi gió bay
Một sớm đầu xuân trời hửng nắng
Có người em gái ở bên sông
Ghé thăm, em ngắm hoa nhài nở
Và hái cài lên tóc mấy bông
Từ đó em thường lui tới luôn
Cũng thường hay hái những chùm bông
Em đi hương tỏa thơm lừng phố
Thơm cả lối mòn, dấu gót son
Nào mấy ai ngờ phố đổi thay
Nhà cao kín đất, vắng hoa nhài
Vắng người em gái thường lui tới
Phố nhớ mùi hương, lại nhớ người.
Cuối đông 2080
TRƯƠNG ĐÌNH ĐĂNG
Bài viết khác cùng số
Những mẩu chuyện về Bác HồCẩm thạchNhững tiếng kêu hoan lạcBến đợi...Con trâu phá bầyBa bị chín quaiVít nhành lau trắngSố mộtGiấc mơ cũXuân về Bãi BụtChiều xuânMặt trời chim nonThư gởi đi xaCảm ơn mùa đông - cảm ơn lá vàngLục bát sáu câuXuân tìnhBóng bay hồngHương phốSang xuânQuê nhàLời của mùa xuânLặng thầmVề một loài hoaMột ngày xa nhau …Về phía những căn nhàXông đấtEm có nhớ...Mùa xuân gõ cửaKhúc giao mùa 2Chút ưu du trên hòn ThủyVươn tới sự bất độngThơm suốt đời tôiPhức cảm mầmMưa đỏTập tục thờ trời trong tâm thức người ViệtXuân trong tâm tưởng sắc Trường Tân“Không có loại thơ nào mà không gắn với luân thường đạo lý"Viết từ Đà NẵngNhà văn Nguyễn Văn Xuân: KÝ ỨC VỀ NHỮNG NGÀY CHỜ TẾT...Phương pháp viết văn học sử của nhóm Lê Quý Đôn trong Lược thảo lịch sử văn học Việt NamCon trâu trong ngôn ngữ ca dao, tục ngữGặp lại Thủy Anh (Nhân đọc tập thơ “Suy tư trắng” của Thuỷ Anh NXB Đà Nẵng)Một tấm lòng nặng tình với quê hươngGiấc mơ nào cũng bóng dáng quê hươngMột tập sách rất cảm động về tình yêu của người lính (1)Ai mua thơ tôi