Số một
06.02.2009
anh đứng yên
khi em quay gót
căn phòng giống chiếc lồng
cánh áo màu vàng-đám mây lạ phương bắc
vương ngoài kia trên tóc diệp liễu
buồn
còn gì nữa không
khi tất cả đều số một
ngôi nhà
lối mòn
bờ giếng
con mèo hoang ngái ngủ
không thể nhân thành đôi
mưa rơi từng
hạt một
giông thảng thốt từng
cơn
anh biết trái tim mình
chật hẹp
giữ sao nổi hình em
qua Nguyên Tiêu một ngày
vòng luân hồi không hề ngưng lại
cuộc sống sáo mòn
phát ngấy
rút từng giọt máu âm thầm
vùi đầu mệt mề công việc
anh là lũ mọt
không hơn
thôi thì ném ra ngoài hết sạch
ném tất
trừ
nụ hôn.
HOÀNG VŨ THUẬT
Bài viết khác cùng số
Những mẩu chuyện về Bác HồCẩm thạchNhững tiếng kêu hoan lạcBến đợi...Con trâu phá bầyBa bị chín quaiVít nhành lau trắngSố mộtGiấc mơ cũXuân về Bãi BụtChiều xuânMặt trời chim nonThư gởi đi xaCảm ơn mùa đông - cảm ơn lá vàngLục bát sáu câuXuân tìnhBóng bay hồngHương phốSang xuânQuê nhàLời của mùa xuânLặng thầmVề một loài hoaMột ngày xa nhau …Về phía những căn nhàXông đấtEm có nhớ...Mùa xuân gõ cửaKhúc giao mùa 2Chút ưu du trên hòn ThủyVươn tới sự bất độngThơm suốt đời tôiPhức cảm mầmMưa đỏTập tục thờ trời trong tâm thức người ViệtXuân trong tâm tưởng sắc Trường Tân“Không có loại thơ nào mà không gắn với luân thường đạo lý"Viết từ Đà NẵngNhà văn Nguyễn Văn Xuân: KÝ ỨC VỀ NHỮNG NGÀY CHỜ TẾT...Phương pháp viết văn học sử của nhóm Lê Quý Đôn trong Lược thảo lịch sử văn học Việt NamCon trâu trong ngôn ngữ ca dao, tục ngữGặp lại Thủy Anh (Nhân đọc tập thơ “Suy tư trắng” của Thuỷ Anh NXB Đà Nẵng)Một tấm lòng nặng tình với quê hươngGiấc mơ nào cũng bóng dáng quê hươngMột tập sách rất cảm động về tình yêu của người lính (1)Ai mua thơ tôi